Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 572: Truyền kỳ luyện đan sư

Khoảng một nén hương sau, trên khoảng sân rộng trong hoàng cung, tất cả đã được chuẩn bị xong xuôi.
Không Hư đạo trưởng đứng bên cạnh một cái lò luyện đan, bên cạnh lò luyện đan xếp đầy các loại dược liệu, hắn ta dặn dò: "Tiếp theo, bần đạo sẽ luyện chế một loại thuốc tiên ngay tại đây, các vị xem cho kỹ nhé!"
Nói rồi, hắn ta hét lớn một tiếng, ném một cây đuốc xuống bên dưới lò luyện đan, châm cho than trong lò bùng cháy.
Sau đó, hắn ta vận công dùng chân khí Tiên Thiên tạo thành một cơn gió lớn, thổi bùng ngọn lửa bên dưới lò luyện đan, lò luyện đan bị nung thành màu đỏ rực.
Tiếp theo, hắn ta ném rất nhiều dược liệu vào trong lò luyện đan.
Cuối cùng, hắn ta nhấc lò luyện đan lên, tung nó lên cao để trộn đều các loại dược liệu trong lò, trông cứ như đang xào rau vậy.
Màn biểu diễn này được những người chứng kiến phải đập bàn mà tán thưởng. Theo đó, mùi thuốc dần dần lan tỏa trong không khí.
Mọi người thấy vậy đều gật gù, trong đó có một vị lão thần cười nói: "Xem ra vị Không Hư đạo trưởng này thật sự có chút bản lĩnh đấy, ta bắt đầu tin lời hắn ta rồi!"
Một vị lão thần khác thì vẫn còn nghi hoặc: "Hắn ta có bản lĩnh thật sự hay không, còn phải xem thuốc tiên mà hắn ta luyện ra có công dụng thật hay không đã!"
Lúc này, nữ đế bỗng quay đầu lại nhìn Lâm Bắc Phàm, cười nói: "Lâm ái khanh, ngươi học rộng tài cao, cảm thấy thế nào về năng lực của Không Hư đạo trưởng và đan dược mà hắn ta bào chế?"
Mọi người đều nhìn về phía này, muốn nghe xem Lâm Bắc Phàm có cao kiến gì.
Lâm Bắc Phàm khiêm tốn đáp: "Vi thần chỉ biết đôi chút về lĩnh vực luyện đan mà thôi, không dám bình phẩm nhiều!"
"Biết đôi chút mà ngươi nói đã giỏi hơn đám người chẳng biết gì như bọn ta nhiều lắm rồi! Dù sao thì hiện giờ mọi người đều rảnh rỗi cả, ngươi cứ nói sơ qua cho bọn ta nghe coi như giải khuây đi!" Nữ đế cười nói.
"Vâng, bệ hạ! Vậy vi thần sẽ nói vài lời!"
Lâm Bắc Phàm hắng giọng, chậm rãi nói: "Theo những gì vi thần được biết thì đan dược được phân thành chín bậc, cửu phẩm là thấp nhất, nhất phẩm là cao nhất! Cấp bậc càng cao thì tác dụng càng tốt!"
"Đan dược cửu phẩm chỉ là loại thuốc phổ thông mà thôi, tác dụng của nó chỉ nhỉnh hơn thuốc ở y quán vài phần! Nhưng những loại đan dược từ tam phẩm trở lên thì có thể xưng là thuốc tiên, có tác dụng thần kỳ biến người chết sống lại!"
Văn võ bá quan hít sâu một hơi: "Khủng khiếp như vậy sao?"
"Nếu đan dược đạt tới hàng nhất phẩm thì có thể gọi là tiên đan, một khi nó xuất hiện chắc chắn sẽ làm trời đất rung chuyển bởi các loại tác dụng thần bí khó lường của nó! Ví dụ như, có thể giúp người ta lập tức trở thành Tông Sư hay người đã chết ba ngày vẫn có thể từ chỗ Diêm Vương quay về nhà! Thậm chí còn có thể giúp trường sinh bất lão..."
Văn võ bá quan lại hít sâu vào một hơi nữa: "Thật sự có chuyện khủng khiếp như vậy sao?"
Lâm Bắc Phàm nói tiếp: "Người biết luyện chế đan dược đều được gọi là Luyện đan sư, cũng phân chia thành chín cấp! Luyện chế ra được đan dược ở cấp bậc nào thì tức là Luyện đan sư ở cấp bậc đó!
"Trên đời này có rất ít Luyện đan sư, Luyện đan sư Tam phẩm thì lại càng hiếm có, hiếm như lá mùa thu vậy, có khi cả nghìn năm cũng chẳng có nổi một người! Những Luyện đan sư ấy được gọi là Thánh phẩm Luyện đan sư, bởi vì chỉ có bọn họ mới bào chế ra được thánh dược!"
"Vì Thánh phẩm Luyện đan sư biết luyện chế thánh dược nên bọn họ trở thành bạn tốt của tất cả mọi người trong thiên hạ, khách quý của tất cả các cường giả, mỗi lời nói hay hành động của bọn họ đều có thể liên quan đến sự suy vong hay hưng thịnh của một quốc gia! Trước đây từng có một hoàng triều đắc tội với Thánh phẩm Luyện đan sư, vị Thánh phẩm Luyện đan sư này chỉ nói một câu, tất cả các cường giả trong thiên hạ đều răm rắp nghe lời hắn ta, cuối cùng hủy diệt hoàng triều ấy!"
Văn võ bá quan lại hít sâu một hơi nữa: "Đúng là... siêu... khủng bố mà!"
Lâm Bắc Phàm lại nói, mọi người tiếp tục nghe, nghe đến nỗi say mê.
Một thế giới rộng lớn và hoàn chỉnh về Luyện đan sư dần dần hiện ra trước mắt mọi người.
Sau khi Lâm Bắc Phàm nói xong, mọi người đã có đầy đủ nhận thức về nghề Luyện đan sư này rồi.
"Không ngờ trên đời này còn có nghề Luyện đan sư này nữa, vi thần đúng là kẻ nông cạn!"
"Phải đấy, thật sự quá khủng khiếp rồi! Mới chỉ là Luyện đan sư bình thường mà đã có năng lực như thế này rồi! Nếu đạt đến cấp bậc Thánh phẩm Luyện đan sư, mỗi lời nói và hành động đều dễ dàng khiến gốc rễ của cả một đất nước rung chuyển, thậm chí cả một hoàng triều nói diệt là diệt!"
Nữ đế cũng gật đầu, nàng thận trọng mà nói: "Các vị ái khanh nói có lý lắm! Sau này nếu gặp được Luyện đan sư, tuyệt đối không được đắc tội với người ta, nhất định phải đối đãi tử tế đấy, biết chưa hả?"
"Vâng, thưa bệ hạ!" Các quan đồng thanh đáp.
"Bệ hạ và các vị đại nhân, không cần phải cẩn thận đến mức đó đâu!" Lâm Bắc Phàm chắp tay.
Nữ đế lắc đầu cười gượng: "Ái khanh, sao lại không cần cẩn thận cho được? Một Luyện đan sư có năng lực khủng khiếp như thế, lỡ đắc tội với người ta thì sẽ làm liên lụy đến cả đất nước đấy!"
"Đặc biệt là Thánh phẩm Luyện đan sư trong truyền thuyết kia, sức ảnh hưởng của người này có thể sánh ngang với Đại Tông Sư tối cao rồi, càng không được đắc tội!"
"Không ngờ trên đời này vẫn còn ẩn giấu một thế lực thần bí có quyền lực khủng khiếp đến thế! Cũng may là Lâm đại nhân am hiểu về chuyện này, nói cho bọn ta biết, nếu không thì bọn ta vẫn ngờ nghệch chẳng hề hay biết gì!"
Mọi người gật đầu với vẻ đồng tình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận