Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 239: Tiểu Lý Phi Đao

Đao thánh cảm thấy miệng lưỡi mình hơi đắng nghét: "Nếu không có bảo đao, bản tọa sẽ không thể đánh thắng chính mình khi cầm bảo đao! Nhưng người ta lại làm được điều này, đánh thắng bảo đao, chiến thắng tâm ma, chiến thắng chính mình! Thật đúng là tiền bối trong giới dùng đao, là thần trong giới dùng đao!"
"Ta còn biết một thanh đao khác tên là Thiên Đao!" Lâm Bắc Phàm nói.
"Thiên Đao! Khẩu khí lớn quá nhỉ!" Đao thánh không phục.
Một cường giả trong giới dùng đao như hắn ta đây còn chẳng tự xưng là Thiên Đao, vậy thì người kia có tư cách gì cơ chứ?
"Thanh đao này khá ngang ngược, là đao pháp được tổng kết lại từ rất nhiều trận thực chiến, gồm Thiên Đao Bát Quyết! Sử dụng đao pháp này giống như thần tiên cưỡi gió, bóng dáng tựa như mây mù, muôn vàn hình thái, vô cùng tuyệt diệu, được ca tụng là thanh đao bất bại đấy!
"Còn người dùng đao đã dùng thanh đao này để đạt tới cảnh giới dùng được buông được, người đao hợp nhất trong giới dùng đao! Cuối cùng hắn ta đã cố gắng tiến thêm một bước, đạt tới cảnh giới trong tay ngoài đao cũng không cần gì khác, có thể nói đã là cảnh giới cao nhất của đao đạo!"
"Dùng đao buông đao, người đao hợp nhất!"
"Trong tay ngoài đao cũng không cần gì khác!"
Đao thánh hít sâu một hơi: "Đây thật sự là một thanh đao thuộc hàng tốt nhất thiên hạ, gọi là Thiên Đao cũng không hề phóng đại!"
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: "Đao của ngươi, so với đao của hắn ta thì thứ nào mạnh hơn, thứ nào yếu hơn?"
"Ta thua kém người ta rồi!" Đao thánh xấu hổ cúi đầu xuống.
Mặc dù hắn ra tự xưng là đao thánh nhưng hắn ta vẫn chưa thể hoàn toàn đạt tới cảnh giới dùng đao buông đao, người đao hợp nhất, chứ đừng nhắc tới cảnh giới cao siêu như trong tay ngoài đao cũng không cần gì khác!
"Ta còn biết một thanh đao khác gọi là Tiểu Lý Phi Đao!"
"So với các thanh đao khác thì thanh đao này hơi khác biệt một chút!"
"Khác chỗ nào thế?" Đao thánh hỏi một cách khiêm tốn.
Hai thanh đao vừa rồi đã đủ để khiến hắn ta giật mình rồi, thanh đao tiếp theo chẳng phải sẽ càng phi thường hơn hay sao?
"Đây chỉ là một thanh đao bình thường mà thôi, dùng loại sắt rất bình thường để chế tạo nên, mà không cần sắt vẫn có thể làm được!"
"Nó không được xếp vào một cảnh giới cụ thể nào cả, cũng không có nhiều chiêu thức cho lắm, chỉ có duy nhất một chiêu mà thôi!"
"Chiêu đao này có đặc điểm là nhanh, nhanh đến cực điểm!"
"Trước khi đao được rút ra, chắc chắn ngươi sẽ không thể nhìn thấy thanh đao này! Nhưng tới khi ngươi phát hiện ra thanh đao đó thì mạng cũng mất luôn rồi! Không kẻ nào có thể sống sót dưới lưỡi đao này!"
"Đây là đao gì thế?" Đao thánh rất thắc mắc.
Thanh ma đao và Thiên Đao trước đó, hắn ta vẫn có thể hiểu được cảnh giới và sức mạnh của chúng dù có hơi miễn cưỡng.
Nhưng còn thanh đao này chỉ có một đặc điểm duy nhất là nhanh mà thôi...
Thế thì tính là loại đao gì cơ chứ?
Đao của hắn ta cũng rất nhanh mà!
Nhưng cũng không thể tạo ra lực sát thương khủng khiếp như thanh đao mà Lâm Bắc Phàm nói.
"Bởi vì đao của ngươi vẫn chưa đủ nhanh cho nên ngươi mới không hiểu nổi!"
"Có câu nói: Trong thiên hạ, không có loại võ công nào không thể phá giải, chỉ có tốc độ là không thể bị phá giải mà thôi! Xét đến cùng thì chẳng qua các loại võ công trên đời này đều theo đuổi mục tiêu là sức mạnh và tốc độ! Giữa hai người, người nào nhanh hơn thì người đó vô địch!"
Lâm Bắc Phàm lớn giọng: "Đao của hắn ta chính là loại đao vô địch, theo đuổi mục tiêu đạt tốc độ nhanh nhất đấy! Đó là thanh đao hội tụ toàn bộ tinh thần khí của một người!"
"Đó là thanh đao mang theo niềm tin tất thắng, dũng cảm tiến về phía trước, bỏ qua tất cả, hy sinh quên mình!"
"Chỉ khi tin rằng bản thân là người vô địch thì mới có thể bộc phát chiêu đao chấn động trời đất, khiến quỷ thần cũng phải hoảng sợ!"
"Là chiêu đao không thể tránh nổi, muốn tránh cũng không thể tránh thoát được, chỉ có mỗi đường chết!"
"Đây là chiêu đao vô địch thiên hạ!"
Đao thánh vô cùng chấn động!
Trong thiên hạ, không có loại võ công nào không thể phá giải, chỉ có tốc độ là không thể bị phá giải mà thôi, khi phát huy tốc độ đến cực hạn tức là đã vô địch!
Thanh đao này hội tụ toàn bộ tinh thần khí của một người, là thanh đao đã đạt tới tốc độ nhanh nhất!
Đây là thanh đao bỏ qua tất cả, dũng cảm tiến về phía trước!
Là thanh đao của niềm tin!
Là thanh đao mà chỉ khi tin rằng bản thân là người vô địch thì mới có thể bộc phát ra chiêu đao chấn động trời đất, khiến quỷ thần cũng phải hoảng sợ!
Đây là thanh đao không thể tránh thoát, chỉ có đường chết!
Hay cho một thanh đao vô địch!
Đao Thanh vội dò hỏi: "Đây là đao gì thế?"
"Tiểu Lý Phi Đao!" Lâm Bắc Phàm mỉm cười đáp: "Tiểu Lý Phi Đao, lệ bất hư phát!"
Đao thánh kích động vỗ đùi: "Hay cho Tiểu Lý Phi Đao! Hay cho Tiểu Lý Phi Đao, lệ bất hư phát! Chỉ riêng thanh đao vô địch ấy mới có thể tuyệt đối không ra về tay trắng! Ha ha!"
"Đúng là thanh đao tốt nhất! Thanh đao ưu việt nhất! Thật muốn được tận mắt nhìn thấy thanh đao này!" Quách Thiếu Soái nói với vẻ say đắm và chờ mong.
"Sư đệ, đừng thấy thì hơn! Ngươi không nghe công tử nói gì sao, những người từng nhìn thấy thanh đao này đều chết cả rồi!" Mạc Như Sương nói.
Quách Thiếu Soái rùng mình, buồn bực mỉm cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận