Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 808: Chương 808: Nữ nhân kia có tài đức gì?

Tử Nguyệt công chúa nói đến chuyện của Đại Nguyệt, hiện giờ mọi thứ đều đang tiến triển thuận lợi.
Nàng dẫn binh mã của mình đi gây rối khắp nơi khiến vương triều Đại Nguyệt phải bận bịu đi dẹp loạn, tình hình trong nước rối như một mớ tơ vò, thế cục dần dần mất khống chế.
Lâm Bắc Phàm gật đầu, hắn cười: “Công chúa điện hạ, đây đúng là một thế cục tốt, ngày phục hồi Tà Nguyệt không còn xa nữa!"
"Quân sư nói phải! Nếu như không có thế lực bên ngoài gây ảnh hưởng thì bản cung tin rằng trong vòng nửa năm nhất định sẽ lật đổ vương triều Đại Nguyệt, phục hồi Tà Nguyệt ta!” Tử Nguyệt công chúa nói. Lâm Bắc Phàm liên tục khen hay.
“Tới khi ấy, bản cung chính là nữ đế của vương triều Tà Nguyệt, còn quân sư chính là thân vương của Tà Nguyệt, hoàng phu của bản cung! Chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng Tà Nguyệt, sau đó sinh thật nhiều hoàng tử, hoàng tôn! Quân sự, chúng ta sinh mười đứa luôn, ngươi thấy thế nào?” Tử Nguyệt công chúa say mê. Lâm Bắc Phàm toát mồ hôi: “Công chúa điện hạ, ngươi nghĩ hơi xa rồi đó, tính đến cả chuyện con cái luôn rồi!"
Gương mặt Tử Nguyệt công chúa tỏ vẻ nghiêm túc: “Quân sư, bản cung không thể không suy nghĩ! Hoàng thất Tà Nguyệt chúng ta huyết mạch ít ỏi, chuyện nối dõi duy trì giống nòi chỉ đành dựa vào chúng ta thôi!” Lâm Bắc Phàm lại càng đổ mồ hôi hơn nữa: “Thế thì cũng đâu cần phải sinh nhiều như vậy, hai ba đứa thôi là đủ rồi!"
“Bắt buộc phải sinh nhiều như vậy! Không những vì hoàng thất Tà Nguyệt mà còn vì một nguyên nhân quan trọng nữa!"
Lâm Bắc Phàm hỏi: “Nguyên nhân gì?"
Tử Nguyệt công chúa vuốt ve gò má của Lâm Bắc Phàm, nói: “Quân sư, ngươi là nam nhân ưu tú nhất, thông minh nhất mà bản cung từng gặp! Huyết mạch của ngươi xuất sắc như vậy, nhất định phải truyền lại, thế nên chúng ta phải sinh thật nhiều con!"
Lâm Bắc Phàm toát mồ hôi hột, hắn cảm giác mình đã biến thành một con heo, không khỏi thở dài một hơi trong lòng.
Một mỹ nam tử ưu tú như hắn đến chuyện hôn nhân cũng không được tự do, đúng là khó khăn cho hắn quá rồi! Hai người tiếp tục nói chuyện, bàn đến chuyện của nước Bạch Tượng.
Tử Nguyệt công chúa dời ánh mắt: “Quân sư, chuyện nước Bạch Tượng thực sự đơn giản như vậy thôi sao? Bản cung không tin đâu, chút chuyện nhỏ này mà còn phải phiền đến ngươi, cứ phái một quan viên tới xử lý là được rồi!"
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: “Công chúa điện hạ, ngươi đúng là quá hiểu ta rồi! Đương nhiên không chỉ có nguyên nhân này, để ta nói cho ngươi hay, song ngươi không được nói cho ai khác biết đâu đấy!"
“Quân sư mau nói đi, bản cung tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra ngoài đâu!” Tử Nguyệt công chúa ló đầu tới với vẻ tò mò...
Thế là Lâm Bắc Phàm bèn nói kế hoạch thôn tính Bạch Tượng ra.
Tử Nguyệt công chúa nghe xong thì không khỏi thán phục: “Đúng là quân sư có khác, kế sách như vậy mà ngươi cũng nghĩ ra cho được! Mặc dù kế hoạch vừa mới bắt đầu nhưng bản cung đã có dự cảm chắc chắn chuyện này sẽ thành công!"
Lâm Bắc Phàm khẽ mỉm cười, hắn gật đầu.
Tiếp đó, Tử Nguyệt công chúa lại bắt đầu đố kị: “Nữ nhân kia có tài có đức gì mà có thể khiến quân sự giúp đỡ nàng như vậy?"
Nữ nhân mà nàng nhắc đến tất nhiên là nữ đế rồi.
“Dẫu sao thì hiện giờ nói kiểu gì ta cũng là thần tử của Đại Võ, hưởng bổng lộc của vua thì phải giúp vua san sẻ nên tất nhiên ta phải cống hiến cho nữ đế rồi! Hơn nữa hai năm nay nữ đế đối xử với ta rất tốt, ta cũng nên giúp nàng làm vài chuyện chứ!” Lâm Bắc Phàm mỉm cười.
“Quân sư, ngươi nói không sai! Nhưng hiện giờ ngươi phải cẩn thận hơn nữa, bởi vì công lao mà ngươi lập được là quá lớn, ngươi không những được làm thừa tướng mà còn được làm cả đại nguyên soái của Đại Võ, thậm chí là vương gia, giờ chẳng còn phần thưởng nào có thể thưởng cho ngươi nữa rồi! Người ta hay nói công cao chấn chủ, đây không phải một câu bông đùa thôi đâu! Từ xưa đến nay trong các triều đại, người có thể leo lên đến vị trí này đều không có kết cục tốt đẹp!"
“Hơn nữa ngươi lại còn đắc tội các quan văn võ trong triều, nhỡ đâu xảy ra chuyện thì chắc chắn bọn họ sẽ nhân cơ hội mà bỏ đá xuống giếng!"
Lâm Bắc Phàm gật đầu: “Những điều này ta đều biết, ta sẽ cẩn thận!”Hắn vẫn luôn hiểu rõ hoàn cảnh của mình, thế nên lúc nào hắn cũng chuẩn bị bài chuồn.
“Người ngươi phải cẩn thận nhất chính là nữ nhân kia, coi bộ nàng không hề đơn giản đâu!"
Tử Nguyệt công chúa nói: “Mặc dù bản cung chỉ mới gặp nàng một lần, song trực giác mạnh mẽ của bản cung nói với bản cung rằng nữ nhân đó tuyệt đối không thể xem thường!"
Lâm Bắc Phàm gật đầu, càng ngày thời gian hắn và nữ đế ở cạnh nhau càng nhiều hơn, điều này cũng khiến Lâm Bắc Phàm dần dần nhận ra rằng nữ đế thực sự không hề đơn giản, coi bộ nàng rất khác so với vẻ bề ngoài của mình.
Nàng không hề ngốc nghếch như người ngoài hay đồn.
Có một vài chuyện đúng là nàng xử lí rất không hay, song có vài chuyện nàng lại làm rất đến nơi đến chốn. Nàng là kiểu lơ là chuyện nhỏ, thông minh chuyện lớn.
Nhất là trong việc tiêu diệt ba vị phiên vương, biểu hiện của nàng càng lúc càng thông minh lanh lợi hơn, rất nhiều chuyện nàng đều xử lý rất ổn thỏa.
Nữ đế cũng hay có những sách lược trùng hợp với hắn trong việc xử lý đại sự của quốc gia. Hiện giờ, chuyện ngu ngốc nhất mà nàng làm đó chính là quá tham luyến nam sắc. Lâm Bắc Phàm vuốt ve gương mặt của mình.
1060 chữ
Bạn cần đăng nhập để bình luận