Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 265: Bị phục kích

Cùng với các binh sĩ bắt đầu xuất phát, có một vài người cũng âm thầm biến mất khỏi đám đông.
"Mau thông báo lên trên, nhóm binh sĩ luyện binh đã xuất phát rồi! Khoảng một ngày rưỡi nữa bọn họ sẽ đến Thanh Sơn Lĩnh, đó chính là cơ hội tốt để chúng ta ra tay!"
"Nhưng triều đình lại không dùng vật tư và trang bị thật của quân đội cho cuộc luyện binh lần này."
"Nhất định là vì đây là lần đầu tiên thử nghiệm vận tải đường dài nên bọn họ sợ rằng tàu đệm khí sẽ xảy ra chuyện! Nhưng chúng ta cũng đâu cần để ý đến nhiều chuyện như vậy làm gì, mục tiêu chính của chúng ta là tàu đệm khí, chỉ cần có tàu đệm khí là được rồi!"
"Không sai, có tàu đệm khí là có thể lấy được túi khí của tàu đệm khí, không cần để ý đến những thứ khác làm gì!"

Cứ như thế, có rất nhiều người âm thầm đi theo đoàn luyện binh, cũng có rất nhiều người mai phục ở Thanh Sơn Lĩnh từ sớm.
Sau khoảng một ngày rưỡi, cuối cùng thì nhóm binh sĩ luyện binh cũng đi tới Thanh Sơn Lĩnh.
Thanh Sơn Lĩnh là một khu vực rất đặc thù, nằm ở dải đất trung gian giữa kinh thành và Thương Châu, ở đây không có thôn làng cũng chẳng có hàng quán nào cả, lúc xảy ra nguy hiểm muốn kêu cứu cũng khó.
Hơn nữa, sông suối ở đây khá nhỏ, nước lại chảy xiết, cách bờ khá gần, hai bờ sông lại mọc đầy cỏ dại, đường xá rất khó đi.
Cả trên sông và trong rừng đều bị chướng khí bao phủ, sau khi đi vào khu vực này khoảng ba mươi trượng đã không thể nhìn rõ cảnh vật được nữa.
Bọn họ chọn nơi này để mai phục cũng rất hợp lý, bởi vì nơi này rất thuận tiện để ẩn nấp, sau khi ra tay thành công có thể lập tức trốn vào sâu trong rừng, binh mã bình thường đừng nghĩ đến chuyện đuổi kịp được bọn họ.
Bỗng nhiên, tướng quân phụ trách chuyến vận chuyển vật tư và trang bị quân đội hét lớn: "Chúng ta đã đến Thanh Sơn Lĩnh! Nơi này vô cùng nguy hiểm, rất thích hợp để kẻ địch mai phục, mọi người mở to hai mắt mà quan sát cho ta, nếu không xảy ra chuyện gì thì đừng trách ông đây!"
"Rõ, thưa tướng quân!" Mọi người đồng thanh đáp.
Lúc này, một vị tướng quân khác mỉm cười: "Tôn tướng quân, ngươi lo lắng quá rồi đấy! Thứ chúng ta vận chuyển chỉ là đất đá, ai lại mai phục chúng ta làm gì chứ? Ăn no rửng mỡ đấy à!"
"Khó nói lắm, phải cẩn thận mới không mắc sai lầm!" Sắc mặt của Tôn tướng quân trở nên nghiêm nghị!
Thực lực của hắn ta cũng chỉ tầm thường mà thôi, nhưng lại có giác quan thứ sáu rất nhạy bén.
Dựa vào cảm giác, hắn ta đã sống sót hết lần này đến lần khác trên chiến trường rồi trở thành tướng quân, nhờ vậy mà vợ con hắn ta cũng được hưởng đặc ân.
Hắn ta rất tin tưởng vào cảm giác của mình.
Mới vừa rồi, hắn ta cảm giác được mối nguy hiểm lớn nên mới hét lên bảo mọi người cảnh giác.
Vừa dứt lời đã có vài tiếng rì rào truyền tới, có mấy người nhảy từ dưới sông lên, xông về phía mọi người mà chém giết.
Sắc mặt của Tôn tướng quân thay đổi, vội rút thanh đao ở bên hông ra, mở miệng hét lớn một tiếng có mai phục!
Vẻ mặt của tất cả các tướng sĩ cũng lập tức thay đổi, đồng loạt rút vũ khí ra.
"Có mai phục!"
"Cầm binh khí lên, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu!"
"Nhanh tay lên!"

Những tiếng soàn soạt lại tiếp tục vang lên, lại thêm mười mấy người nữa nhảy từ dưới sông lên, người nào người nấy cũng có thực lực mạnh mẽ, vừa bước lên tàu đệm khí đã như hổ giữa bầy sói, chỉ trong nháy mắt đã đánh mấy chục binh lính bị thương rơi xuống sông.
Cùng lúc đó, từ trong khu rừng rậm rạp ở hai bên bờ sông đột nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả.
Chỉ xoay người một cái, chân đạp lên mặt nước là đã có thể xông lên tàu đệm khí.
Tôn tướng quân bị dọa giật nảy mình: "Mẹ kiếp, sao lại nhiều người thế này?"
Nhìn tình thế trước mắt phải có tới ba trăm, bốn trăm người ấy chứ!
Lôi ngẫu nhiên một kẻ ra cũng có thực lực Thất phẩm, còn có vài kẻ không thể nhìn ra thực lực đang ở mức nào, thế này bảo một tên tướng quân Bát phẩm như hắn ta phải làm thế nào bây giờ?
Trên con tàu này cũng đâu có gì đáng giá, tại sao lại thu hút nhiều cường giả đến thế? Chỉ tính những cường giả đã nhảy lên tàu thôi cũng đã chật ních rồi, sao lại xuất hiện nhiều người như vậy cơ chứ?
Chẳng lẽ bọn họ đều đến đây để cướp tàu đệm khí sao?
"Nhảy khỏi tàu cả đi! Đừng đánh nhau với bọn họ nữa, tất cả nhảy ra khỏi tàu mau!" Tốn tướng quân đưa ra mệnh lệnh chính xác nhất trong ngày hôm nay.
Toàn bộ quan binh trên tàu đều nhảy xuống sông, bơi về phía bờ.
Bỗng nhiên, một vị tướng quân đang đứng trên bờ hét lớn: "Bọn họ đến đây vì tàu đệm khí! Bắn cung cho ta!"
Vừa dứt lời, vô số mũi tên bắn tới.
"Vụt vụt vụt..."
Cơn mưa tên này lao xuống, rất nhiều kẻ không tránh kịp bị tên ghim thành con nhím, chỉ còn lại hơn hai trăm tên còn sống sót.
Sau đó, đợt mưa tên thứ hai lại bắt đầu.
"Vụt vụt vụt..."
Đợt mưa tên thứ ba.
"Vụt vụt vụt..."
Dưới sự tấn công dày đặc này, cuối cùng chỉ còn hơn hai mươi người sống sót.
Dường như những mũi tên này không có tác dụng với bọn họ, tất cả đều bị đánh gãy hết.
Trong đó có một người đã lớn tuổi, nói với vẻ coi thường: "Chỉ với mấy mũi tên này mà đã muốn phá giải cương khí Tiên Thiên của ông đây rồi sao? Đúng là hoang đường!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận