Ta Là Tham Quan, Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần

Chương 246: Thu phí

"Ái khanh, chuyện này ngươi làm không tệ, không hổ là rường cột nước nhà!"
Nữ đế vô cùng khen ngợi hắn: "Giao cho ngươi toàn quyền giải quyết việc này đi, Lục Phiến Môn, Cẩm Y Vệ, Đông Xương,... tạm thời do ngươi điều hành! Đến khi chuyện này kết thúc, trẫm sẽ luận công ban thưởng!"
"Cảm ơn bệ hạ!" Lâm Bắc Phàm chắp tay.
Sau đó, hắn bắt tay vào làm việc.
Đầu tiên, hắn lợi dụng năng lực của triều đình để tuyên truyền rình rang cho trận chiến này.
"Trận chiến giữa kiếm tiên và đao thánh, sẽ diễn ra trên bầu trời!"
"Hoàn toàn không ngờ còn có chuyện như vậy đấy! Trên giang hồ chưa ai từng thử!"
"Những nơi khác cũng đâu thể làm được, chỉ có chỗ này của chúng ta là làm được thôi, bởi vì chúng ta có khí cầu lớn - vũ khí thần kỳ bay lên bầu trời mà ! Ha ha!"
"Trận chiến trên trời, chắc chắn đây là trận chiến đầu tiên từ xưa tới nay, sẽ trở thành giai thoại đấy!"
"Nhất định đó sẽ là một trận chiến chấn động thế gian!"
...
Toàn thành sôi sục!
Thậm chí tin tức này còn nhanh chóng truyền ra khỏi kinh thành, lan ra khắp cả nước, bay tới cả những đất nước lân cận như một cơn lốc.
Mọi người đều mong chờ trận chiến trên trời này!
Để tuyên truyền rộng rãi hơn nữa, Lâm Bắc Phàm còn soạn một bài vè tuyên truyền.
Dưới ánh trăng tròn, trên đỉnh cửu tiêu!
Trời tây một kiếm, thiên ngoại phi tiên!
...
Đêm trăng tròn, ý chỉ thời gian quyết chiến.
Trên đỉnh cửu tiêu ý chỉ trên trời!
Trời tây một kiếm, thiên ngoại phi tiên, tất nhiên là chỉ kiếm tiên - Thượng Quan Kiếm Hồn bởi vì hắn ta tự xưng là tiên, lại đến từ phía tây!
Bài vè tuyên truyền này vừa xuất hiện đã lập tức được truyền miệng khắp nơi, già trẻ đều biết!
Tên tuổi của kiếm tiên - Thượng Quan Kiếm Hồn chấn động khắp thiên hạ!
Kiếm tiên hạnh phúc muốn phát điên lên được, vị lão đệ này hắn ta nhận không lỗ tí nào, rất hiểu tấm lòng của hắn ta!
Hắn ta chủ động tới nhà tìm Lâm Bắc Phàm, kéo hắn đi uống hết ba trăm chén rượu rồi mới cho về.
Nhưng đao thánh lại hơi bất mãn.
Ngươi làm tên tuổi của kiếm tiên vang danh như thế nhưng lại giấu diếm tên của ta, sao có thể như thế được chứ?
Người lăn lộn trên giang hồ chẳng phải đều tranh giành chút thể diện đó hay sao?
Ngươi là bạn tri kỷ của cả hai người, không thể thiên vị một bên như vậy được!
Vì vậy hắn ta cũng tới nhà tìm Lâm Bắc Phàm, ép Lâm Bắc Phàm viết một bài vè tuyên truyền cho hắn ta, nếu không hắn ta sẽ ở lỳ đây không đi.
Lâm Bắc Phàm hỏi: "Đao của ngươi tên là gì thế?"
Đao thánh tỏ vẻ kiêu ngạo: "Bảo đao Đồ Long!"
Lâm Bắc Phàm mỉm cười: "Có rồi, kiếm của kiếm tiên vừa hay tên là Ỷ Thiên!"
Vậy là một bài vè tuyên tuyền cực đỉnh cứ thế ra lò.
Võ lâm chí tôn, bảo đao Đồ Long!
Ỷ Thiên chưa rút, cùng ai so tài?
...
Bảo đao Đồ Long tất nhiên là chỉ đao thánh!
Đã gọi là võ lâm chí tôn rồi, thế đã đỉnh chưa?
Ỷ Thiên chỉ kiếm tiên, có ý là chỉ có kiếm tiên mới có thể đánh với hắn ta mà thôi!
Như vậy, cả hai người đều được tâng bốc như nhau!
Đao thánh hài lòng rời đi!
Bài vè tuyên truyền này nhanh chóng truyền khắp mọi nơi, cái tên đao thánh - u Dương Bá Đao cũng lan rakhắp thiên hạ!
Cứ như thế, sự oai phong của hai vị cường giả đều được nâng lên cao!
Cảm giác mong đợi cũng được đẩy lên cao nhất!
"Trận chiến trên trời của kiếm tiên và đao thánh chính là thời hoàng kim của giang hồ!"
"Nhất định ta phải đi xem! Nếu không xem ta sẽ hối hận cả đời mất!"
"Kinh thành Đại Võ, ta đến đây!"
...
Toàn bộ người trong giang hồ Đại Võ đều đổ xô về kinh thành.
Người trong giang hồ ở những đất nước khác sau khi nghe được tin này cũng rất mong đợi, không quản ngàn dặm xa xôi, đường đi mệt nhọc cũng chạy tới đây.
Nhưng khi tới địa điểm tổ chức quyết đấu, bọn họ lại há hốc miệng.
Bởi vì ở đó có mười vạn trọng binh canh gác, còn có các cường giả Hậu Thiên và Tiên Thiên bảo vệ, không cho bọn họ tới gần.
"Đây là buổi gặp mặt long trọng của giới võ lâm, tại sao lại không cho bọn ta xem chứ?"
"Ta vượt nghìn dặm xa xôi đến đây là để xem trận chiến chấn động thiên hạ này, tại sao lại ngăn cản không cho ta xem?"
"Triều đình các người cũng ngang ngược quá rồi đấy, đừng có ép ta phải ra tay!"
"Phản đối, phản đối!"
...
Mọi người đều rất tức giận.
Đúng lúc ấy, Lâm Bắc Phàm cười híp mắt cầm một tấm bảng bước ra: "Muốn xem cũng được thôi, nộp tiền! Vé của người bình thường, mỗi người một nghìn lượng! Cường giả Hậu Thiên mỗi người ba nghìn lượng! Cường giả Tiên Thiên mỗi người một vạn lượng! Không được mặc cả!"
Mọi người vừa thấy vậy lập tức nổi giận: "Ai cho phép ngươi thu phí?"
Lâm Bắc Phàm thản nhiên đáp: "Sao lại không được thu phí? Cuộc chiến trên trời này do triều đình Đại Võ bọn ta sắp xếp, để chuẩn bị cho trận chiến này, các ngươi có biết bọn ta đã phải tiêu tốn bao nhiêu nhân lực và vật lực hay không? Số tiền này dùng quốc khố để chi trả, dùng tiền của người dân để trả đấy! Nếu bọn ta không thu hồi lại thì đừng nói là chỉ có triều đình không đồng ý, chính người dân cũng không đồng ý đâu!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận