Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 124:

Chương 124:Chương 124:
 
 Diệp Cửu Cửu nói: "Canh cá đù vàng."
 
 "Canh cá đù vàng?" Người phụ nữ sửng sót: "Tôi cũng đã làm ở nhà hai lần nhưng không náu được thơm như ở đây, còn có mùi tanh."
 
 "Cho thêm chút rau tần ô, có thể khử tanh." Diệp Cửu Cửu cằm một cái bát múc cho cô ta một bát nhỏ canh cá: "Uống một chút đi, làm ám dạ dày."
 
 "Cảm ơn bà chủ." Người phụ nữ muốn nói rằng mình không phải ván đề về dạ dày, nhưng nghĩ lại thì không nói nữa, cô áy cúi đầu nhìn bát canh cá thơm ngon, bị hấp dẫn đến mức nuốt nước bọt, bưng bát uống từng ngụm nhỏ.
 
 Một bát canh cá đù vàng nóng hỏi vào bụng, giống như có dòng nước ám chảy qua phối và dạ dày, khiến cơ thẻ lập tức thoải mái hơn rất nhiều.
 
 Diệp Cửu Cửu đang gắp cá viên cho tiểu nhân ngư thấy cô ấy uống xong: "Còn muốn một bát nữa không?"
 
 "Không cần nữa, cảm ơn bà chủ." Người phụ nữ nói xong thì đặt bát xuống, điện thoại vừa vặn đỏ chuông, cô ấy nhìn rồi đứng dậy: "Bà chủ, chồng tôi đến đón tôi rồi, tôi đi trước."
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu, không giữ lại.
 
 Người phụ nữ mở cửa đi ra ngoài, rát nhanh đã gặp một người đàn ông cao lớn trong bóng tối.
 
 "Thế nào? Có đau lắm không?" Người đàn ông cao lớn vội vàng đỡ lấy vợ, lo lắng nói: "Chúng ta đến bệnh viện ngay."
 
 "Bây giờ không đau nữa rồi." Người phụ nữ ra hiệu cho chồng đừng căng thẳng như vậy: "Chúng ta đi chậm thôi."
 
 "Được, đi chậm thôi, chỗ nào không thoải mái thì nhớ nói với anh." Người đàn ông vẫn rất căng thẳng: "Tháng sau nhà chúng ta hét hạn thì vẫn chuyển đến khu phó thương mại bên kia, bên đó rất náo nhiệt, cũng gần bệnh viện."
 
 Người phụ nữ cũng muốn: "Nhưng nhà bên đó rất đắt."
 
 "Không sao, gần bệnh viện hơn thì anh cũng yên tâm hơn." Người đàn ông dìu vợ chậm rãi đi trên phó, sau đó đón một chiếc xe đến bệnh viện cách đó hai km.
 
 Đến bệnh viện đăng ký cấp cứu, bác sĩ kiểm tra cẳn thận rồi nói: "Chu San phải không? Con của cô không có vấn đề gì."
 
 "Thực sự không có vấn đề gì sao?" Người phụ nữ tên Chu San nói cho bác sĩ biết các triệu chứng của mình ở nhà: "Hình như còn ra máu."
 
 "Đau bụng, ra máu đều là dấu hiệu của sảy thai, nhưng hiện tại kiểm tra thì không có ván đẻ gì." Bác sĩ lại nhìn kỹ: "Cô cảm thấy thé nào?"
 
 Chu San nói: "Không đau nữa, không ra máu nữa, thấy ồn."
 
 "Vậy thì không có ván đề gì." Bác sĩ kiểm tra không tháy vấn đề gì nên không _V nha ti rat rO rang, Sao dọt nhị©n lại n€©t rOI¿ Cnong cua Chụù san hƠI IO lắng, không biết bác sĩ này có phải là lang băm không, không kiểm tra ra nguyên nhân bệnh.
 
 "Chuyện này thì không rõ, có thể là đứa trẻ đến để bảo vệ mẹ? Hai người về trước đi, quan sát kỹ, có vấn đề gì thì đến bệnh viện ngay." Bác sĩ nói.
 
 Chồng của Chu San tháy bác sĩ cũng không nói rõ ràng được, hơi tức giận, do dự không biết có nên đổi sang một bệnh viện tốt hơn không.
 
 Lúc này, Chu San nhớ đến bát canh cá đù vàng đã uống ở nhà hàng cuối ngõ, hình như uống xong thì không còn đau nữa, cô vỗ vào cánh tay chồng: "Đi trước đã."
 
 "Cảm ơn bác sĩ." Chu San cảm ơn rồi kéo chồng rời đi trước.
 
 Ra khỏi bệnh viện, chồng cô nói: "Chúng ta đổi bệnh viện khác kiểm tra lại."
 
 Chu San: "Đừng lãng phí tiền, về nhà trước đã."
 
 Chồng cô rất lo lắng: "Nhưng ở nhà em rất khó chịu, đến đây lại không có phản ứng gì, lỡ bác sĩ kiểm tra nhằm thì sao2"
Bạn cần đăng nhập để bình luận