Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 727:

Chương 727:Chương 727:
 
 "Được ạ-" Tiểu Ngư nhe răng, muốn họ đến dưới biển để trang trí cung điện cho phụ vương và mẫu hậu.
 
 Diệp Cửu Cửu nhẹ nhàng võ đầu cô bé, con bé này thật là dám nghĩ, đưa đến dưới biển không sợ dọa người ta mất hồn sao?
 
 Tiểu Ngư ngửa đầu chớp mắt với cô, cô bé chỉ nghĩ thôi mà.
 
 Diệp Cửu Cửu cười tiễn nhà thiết kế và nghệ nhân cắm hoa ra khỏi nhà, trời bên ngoài đã tối lại còn còn mưa phùn.
 
 Con hẻm đá xanh dưới ánh đèn vàng ướt đẫm, chỉ có vài người vội vã đi qua: "Có đèn ở đây thật là tốt, sau này đi đêm không còn phải lo lắng nữa."
 
 "Không biết là người tốt bụng nào lắp đặt."
 
 "Có lẽ là chủ nhà hàng riêng ở phía trước."
 
 "Chủ quán đã trở lại sao?"
 
 Diệp Cửu Cửu nghe vậy liền chuẩn bị đóng cửa nhưng đã không kịp rồi, Tiểu Trương đã chạy đến: "Chủ quán, cô trở lại rồi sao? Cô đã bắt đầu mở bán rồi sao?"
 
 Cô cười nói: 'Chưa mở bán lại."
 
 Tiểu Trương vội vàng hỏi: "Vậy cô định mở cửa khi nào? Tôi đã hơn một tháng không được ăn hải sản ở đây rồi, thực sự rất nhớ."
 
 "Không được ăn hải sản do cô làm, tôi cảm thấy chứng đau nửa đầu của tôi lại tái phát rồi."
 
 "... Còn phải vài ngày nữa." Thực ra mấy ngày nay liên tục có Tiểu Trân, cha của Nguyên Nguyên và những người khác đến hỏi cô khi nào mở cửa nhưng Diệp Cửu Cửu đều nói là phải vài ngày nữa, vì cô vẫn chưa nghĩ ra quy tắc đặt trước và Lăng Dư vẫn chưa đến.
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn người đàn ông bên cạnh Tiểu Trương vẫn cúi đầu không nói gì, đột nhiên hơi nhớ Lăng Dư.
 
 Tiểu Trương nghe cô nói vậy, tưởng cô vẫn lo lắng những vị khách kia đến gây chuyện: "Chủ quán, thực ra ông không cần lo lắng, những vị khách như chúng tôi sẽ không để họ phá rối đâu."
 
 Diệp Cửu Cửu không lo phá rối, chỉ sợ gây hỗn loạn, chỉ dựa vào một mình cô thì không chặn được cửa: "Cảm ơn mọi người đã quan tâm."
 
 Tiểu Trương cười hì hì: "Chủ quán, tôi chỉ muốn cô yên tâm mở cửa sớm thôi."
 
 Ngoài ra, phía sau còn có hai bà lão về nhà, thấy Diệp Cửu Cửu đứng ở cửa cũng hỏi theo: "Chủ quán, dạo này ông già nhà tôi phát hiện ra một số vấn đề, muốn đến đây ăn hải sản, cô nhớ mở cửa sớm nhé."
 
 "Chủ quán, dạo này huyết áp của tôi hơi cao, muốn sớm được ăn hải sản ở đây, hay là ngày mai cô mở cửa đi, tôi gọi người nhà đến giúp cô chống đỡ."
 
 Tiểu Trương nghe vậy liếc nhìn hai bà lão ra vẻ ra lệnh, trong lòng nghĩ chủ quán ở đây còn cần bà chống đỡ sao?
 
 ".." Diệp Cửu Cửu không trả lời họ, chỉ nói một câu: "Mưa càng ngày càng to, mọi người về nhà sớm đi, đừng để bị lạnh."
 
 "Cảm ơn chủ quán." Tiểu Trương sợ chọc chủ quán không vui, sau khi đáp lại thì lập tức kéo bạn trai đi về phía sau.
 
 Hai bà lão lắm lời kia thấy Diệp Cửu Cửu đóng cửa, cũng chỉ đành tức giận rời đi.
 
 Tiểu Trương đi xa rồi quay đầu nhìn Diệp Cửu Cửu đang đóng cửa, không biết là do ánh sáng hay là ảo giác, cô thấy chủ quán trắng đến phát sáng, nhìn một lúc rồi không khỏi cảm thán: "Chủ quán hình như càng ngày càng đẹp."
 
 "Đúng là rất đẹp nhưng lại khiến người ta không dám nhìn nhiều." Vừa rồi trong lòng người bạn trai dấy lên một chút tâm tư nhỏ của đàn ông, nhưng vừa mới động lòng thì đột nhiên có cảm giác khó thở.
 
 "Anh không dám nhìn là đúng rồi." Tiểu Trương thấy bạn trai là vì tránh hiềm nghi nên không dám nhìn thẳng nhiều nên tâm trạng cũng khá tốt, cô cười khoác tay bạn trai tiếp tục đi về phía trước: "Hôm nào đó đưa anh đến đây nếm thử hải sản, hương vị tuyệt lắm..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận