Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 345:

Chương 345:Chương 345:
 
 Nghe vậy, Lăng Dư lặng lẽ múc cho Tiểu Ngư một bát canh: "Cô không sợ bọn trẻ uống xong thông minh quá, không đến ăn cơm nữa sao?"
 
 Diệp Cửu Cửu: "... Câu này nói như thẻ tôi là kẻ lừa đảo vậy."
 
 Lăng Dư vừa cười vừa không cười nhìn cô: "Thì ra không phải."
 
 "Chỉ lừa anh có máy làn thôi mà, còn nhớ dai vậy à?" Diệp Cửu Cửu thực sự rất bát lực, néu có lằn sau cô nhất định sẽ không coi anh là một mỹ nhân ngư không hiểu gì cả, quá tinh ranhl
 
 Tiểu Ngư đang cúi đầu uống canh thì đột nhiên ngẳng đầu lên nói một câu: "Anh trai uống canh cá."
 
 Diệp Cửu Cửu phì cười một tiếng: "Vậy thì không nên cho anh trai em uống canh cá nữa, thông minh quá nên hay bắt nạt em đúng không?"
 
 "Đúng!" Tiểu Ngư gật đầu lia lịa: "Cửu Cửu, chúng ta uống nhiều canh, sau này bắt nạt anh trai nhé."
 
 Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng được.
 
 Tiểu Ngư cũng cười khúc khích: "Chúng ta cùng nhau bắt nạt anh trai."
 
 Lăng Dư ngước mắt nhìn hai người cùng buộc tóc búi, biểu cảm cười xấu xa giống hệt nhau: "Chưa chắc."
 
 Tiểu Ngư không hiểu, phát ra tiếng nghỉ vấn: "Hả?"
 
 Diệp Cửu Cửu nhắc nhở cô bé: "Em quên anh trai em cũng uống canh rồi sao?"
 
 Tiểu Ngư quay đầu nhìn hai bát trước mặt anh trai, nhớ ra vừa nãy anh trai đã uống canh, khuôn mặt nhỏ lập tức xị xuống: "Hu hu hu, anh trai lại thông minh hơn chúng ta rỏilI"
 
 Diệp Cửu Cửu vội vàng an ủi cô bé: "Không sao, em uống nhiều một chút, sau này chắc chắn sẽ thông minh hơn anh áy."
 
 Tiểu Ngư lập tức nín khóc giả: "Thật sao?"
 
 Lăng Dư khẽ cười một tiếng: "Mơ đi."
 
 Tiểu Ngư lại chìm vào trạng thái chết lặng: "Vẽ một vòng tròn, biến anh trai thành tên ngóc."
 
 Lăng Dư: "..."
 
 Tự nhiên lại tháy hói hận khi đi tìm cô bé.
 
 Diệp Cửu Cửu: "Phụt."
 
 Cười chết mắt.
 
 Lăng Dư lại nhìn cô.
 
 "Khụ khu." Bị bắt quả tang, Diệp Cửu Cửu lặng lẽ cúi đầu, giả vờ như cô không CƯƠI những dÕiI Val run ray van ban đừng CÓ.
 
 Ăn trưa xong, Diệp Cửu Cửu ở bên cạnh Tiểu Ngư đã tắm xong ngủ trưa một lúc, ngủ đến hơn bón giờ thì nhận được điện thoại của nhân viên giao hàng siêu thị, là nước, sữa, kem đến rồi.
 
 Diệp Cửu Cửu dậy đi ra nhà hàng phía trước ký nhận, xác nhận không có vấn đề gì, cô liền từng món một chuyển vào sân sau.
 
 Lăng Dư nghe tháy tiếng động thì ra giúp cô chuyển vào, chuyển được khoảng một nửa thì Tiểu Ngư đi dép lê chạy từ bên ngoài vào: "Cửu Cửu, em ngửi thấy mùi sữa, có phải mua cho em không?"
 
 Diệp Cửu Cửu để sữa tươi vừa mua vào tủ lạnh: "Là mua cho con mèo háu ăn."
 
 Tiểu Ngư dựa vào chân Diệp Cửu Cửu, thân mật và ngây thơ nói: "Cửu Cửu ngốc quá, em không phải mèo nhỏ, em là cá nhỏ-"
 
 Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng: "Đúng, là con cá háu ăn."
 
 "He he-" Tiểu Ngư nhìn hai chai sữa bên trong: "Nhiều thế này, em uống không hết đâu."
 
 Diệp Cửu Cửu: "Lại không bắt em uóng hét một lúc."
 
 Tiểu Ngư chớp mắt: "Hỏng thì sao?"
 
 "Vậy thì chúng ta có thể làm sữa hai lớp, sữa chua chiên." Diệp Cửu Cửu chỉ nói bâng quơ nhưng Tiểu Ngư lại coi là thật: "Sữa hai lớp là gì?"
 
 Diệp Cửu Cửu trả lời: "Là một loại đồ ngọt rất ngon."
 
 Tiểu Ngư ð một tiếng: "Ngày mai có thể làm không?"
 
 Diệp Cửu Cửu dừng tay đóng cửa lại: "Em không ngủ nữa à?"
 
 "Không ngủ đâu." Bây giờ Tiểu Ngư có chuyện quan trọng hơn cả ngủ, đó là ăn sữa hai lớp rất ngon.
 
 Được rồi, dù sao thì lần này Diệp Cửu Cửu mua rất nhiều sữa, có thể làm một ít cho cô bé ăn, cô cầm sữa đi vào bép đỏ nửa nôi vào nồi nhỏ, sau đó bật lửa nhỏ, vừa khuấy vừa đun.
Bạn cần đăng nhập để bình luận