Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 706:

Chương 706:Chương 706:
 
 Cấp dưới: 'Ư..."
 
 Cá mập ăn thịt nóng tính lao lên lại húc bay: "Mẹ kiếp, mày còn ư cái gì"
 
 Tiểu Ngư cũng ư ư ư: "Cửu Cửu, thịt kho tàu này thơm quá, thơm đến mức em muốn khóc."
 
 "Sắp ăn được rồi." Diệp Cửu Cửu cầm đũa chọc chọc vào thịt kho tàu đang sôi ùng ục, đã có thể dễ dàng đâm thủng nhưng vẫn chưa đến mức tan chảy ngay, vì vậy cô lại đậy nắp lại và đun thêm một lúc nữa.
 
 Cô lại nhìn sang mấy món ăn bên cạnh, hạt dẻ còn hơi kém lửa, miếng sen trong canh cũng có thể đun thêm một chút: "Đợi thêm mười lăm phút nữa."
 
 Tiểu Ngư chỉ có thể thu hồi tầm mắt, dựa vào lòng mẹ tiếp tục chờ đợi, thỉnh thoảng lại nhìn chằm chằm vào nồi đang sôi ùng ục: "Húp-"
 
 Lăng Dư quay đầu nhìn em gái, thấy cô bé giống như một đứa ngốc nhỏ đang chảy nước miếng: "..."
 
 Diệp Cửu Cửu cũng không ngờ rằng Tiểu Ngư đã ăn ở trong sân mấy lần lại thèm ăn như vậy, xem ra thịt cá thực sự không thể so sánh với thịt!
 
 Lại đợi thêm vài phút nữa, cô bắt đầu làm món thịt nạc xào nấm, xào chín trong chảo dầu lớn rồi đổ nấm mỡ trắng vào, xào ra nước rồi om thêm một lúc, xác nhận đã chín rồi mới bắt đầu bày ra đĩa.
 
 "Cửu Cửu, em giúp chị lấy bát." Tiểu Ngư cầm đĩa ngọc lục bảo từ tay người hầu của mẹ nhân ngư: "Dùng cái này để đựng thức ăn."
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn chiếc đĩa lớn màu xanh lục bảo, ước chừng chỉ có bọn họ mới dùng thứ này để ăn thịt lợn, thật xa xỉI!
 
 Cô cười nhận lấy rồi bắt đầu bày thức ăn, trước tiên bày phần của họ, sau đó mới bày những phần khác.
 
 Bày xong thì thịt kho tàu của cô cũng gần xong, mùi thơm nồng của thịt khiến Diệp Cửu Cửu cũng thèm, cô nhanh chóng múc một đĩa đưa cho Lăng Dư, sau đó bắt đầu bày tiếp. Bạch tuộc lớn cũng bày xong món sườn hầm hạt dẻ bên cạnh, một con lợn sau khi bỏ da bỏ nội tạng thì còn gần 150 cân, bây giờ tất cả đều được làm thành món ăn, bày ra được bốn mươi phần.
 
 Những người có thân phận ở trên đảo bên kia có thể chiếm ba mươi phần, những người khác từ chợ đến muốn ăn thì chỉ có thể góp lại với nhau, một người có thể được một miếng đã là không tệ.
 
 Cũng không có cách nào, số lượng có hạn, nhưng dù mỗi người chỉ được một miếng thì bọn họ cũng xúc động đến mức nước mắt nước mũi chảy ròng: "Ngon quá! Cả đời này tôi chưa từng ăn được món thịt nào ngon như vậy."
 
 Cá nhân ngư: "Không ngờ thịt lợn lại không kém cá biển tý nào."
 
 "Đã nói rồi mà, đồ ăn do Cửu Cửu làm là ngon nhất." Tiểu Ngư há miệng cắn một miếng sườn ngọt ngào: "Ngon quá!"
 
 Diệp Cửu Cửu nếm thử một miếng thịt kho tàu, vì không có đường đỏ, nước tương để tạo màu, chỉ có một chút mật ong nên màu thịt kho tàu không được đỏ tươi, thịt được xào cháy xém bên ngoài, ngửi thấy không chỉ có một mùi thơm ngọt nhẹ mà còn có mùi thơm nồng của mỡ.
 
 Mặc dù bề mặt có nhiều mỡ nhưng thực tế thịt vẫn có cả nạc cả mỡ, ăn không bị ngấy, hơn nữa thời gian hầm đủ lâu, ăn vào thấy thơm ngọt mềm mại, tan ngay trong miệng.
 
 "Thực sự rất ngon." Mẹ nhân ngư nhìn Tiểu Ngư ăn ngon lành từng miếng, không nhịn được mở miệng: "Cửu Khanh đại nhân, ngài làm thế nào vậy? Có thể dạy tôi không? Sau này tôi sẽ làm cho Tiểu Ngư ăn."
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu nói được: "Rất đơn giản, hôm nào cô rảnh có thể xem cháu làm các món ăn khác, chỉ cần xem một lần là có thể học được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận