Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 728:

Chương 728:Chương 728:
 
 Diệp Cửu Cửu đóng cửa lại, vừa quay đầu đã thấy Tiểu Ngư đang vô bụng mình, còn nhỏ giọng nói: "Mi đừng kêu trước, đợi Cửu Cửu bận xong rồi kêu sau."
 
 "Đói rồi sao?" Diệp Cửu Cửu hỏi cô bé.
 
 Tiểu Ngư gật đầu: "Nó đột nhiên đói quá~~"
 
 "Chiều nay em đạp xe chơi cả buổi chiều, chắc chắn là mệt và đói rồi, chị sẽ làm đồ ăn ngon cho em." Diệp Cửu Cửu dắt Tiểu Ngư về bếp, lấy sườn cừu đã ướp cả buổi chiều trong tủ lạnh ra.
 
 Tiểu Ngư nhìn chằm chằm vào miếng sườn cừu lớn này: "Đây là món ngon gì vậy? Sườn heo sao?"
 
 "Là sườn cừu." Diệp Cửu Cửu lại gần ngửi miếng sườn cừu đã ngấm gia vị, mùi nước sốt đặc biệt thơm, cô cẩn thận dùng giấy bạc bọc lại rồi cho vào lò nướng lớn mới mua, lò nướng lớn có tổng cộng sáu tầng, mỗi tầng đều có thể điều khiển riêng, mỗi tầng cũng có thể để ba bốn phần cá nướng kích thước bình thường, nếu là tôm hùm dài hơn một mét thì chỉ có thể để một phần.
 
 Diệp Cửu Cửu cho sườn cừu vào nướng bốn mươi phút: "Chúng ta đợi nó nướng xong là được."
 
 "Vậy để em trông." Tiểu Ngư ngồi trên chiếc ghế đẩu nhỏ ở cửa bếp trông, ngồi đợi ăn sườn cừu.
 
 Vì mới cải tạo nên lò nướng lò hấp đều được đặt ở vị trí cửa sau, ngồi ở cửa là có thể nhìn thấy ngay, cô nhìn chằm chằm vào lò nướng đang sáng đèn, mơ hồ ngửi thấy mùi thơm của dầu mỡ: "Hút-"
 
 "Đợi một lát nữa." Diệp Cửu Cửu làm bữa tối, ngoài ra còn bắt một con cá vược nhỏ trong bể nước, chuẩn bị làm thêm một món cá kho.
 
 Cô làm xong cá kho thì lò nướng cũng tỏa ra mùi thơm nồng nặc, mùi thơm của dầu mỡ và gia vị thì là kết hợp với nhau, tuyệt cú mèo!
 
 Tiểu Ngư thèm đến nỗi bụng kêu ùng ục, hận không thể chui thẳng vào lò nướng: "Cửu Cửu, ăn được chưa?" Cô vừa dứt lời thì lò nướng phát ra tiếng kêu ting, đèn bên trong cũng dần tối đi, Diệp Cửu Cửu cười nói với Tiểu Ngư: "Ăn được rồi, em đi lấy bát đũa, chị lấy cái này."
 
 Đợi Tiểu Ngư đi rồi, cô đeo găng tay cách nhiệt lấy sườn cừu nướng ra, nhẹ nhàng xé giấy bạc bên ngoài, một mùi thơm nồng hơn của nước sốt sườn cừu xộc vào mũi, Diệp Cửu Cửu lùi lại phía sau, tránh hơi nóng mang theo gia vị.
 
 Đợi hơi nóng tản bớt, cô dùng dao cắt sườn cừu ở giữa để Tiểu Ngư dễ lấy, ngoài ra còn lấy riêng ba miếng bọc giấy bạc tặng cho Lưu nãi nãi. Đợi cô mang sườn cừu đi thì Tiểu Ngư đã tự trèo lên ghế, nằm trên bàn và nhìn chằm chằm vào miếng sườn cừu nướng vàng ruộm, màu sắc tươi tắn, mùi thơm nức mũi: "Hút-"
 
 "Thơm quá." Tiểu Ngư thèm đến nỗi nuốt nước bọt, cô quay đầu nhìn về phía cửa: "Cửu Cửu, chị về nhanh đi, em đói quá."
 
 Tiểu Ngư không nhận được hồi đáp, chỉ có thể mắt nhìn chằm chằm vào sườn cừu nướng, trong đầu liên tục hiện lên một vòng chữ - muốn ăn muốn ăn muốn ăn.
 
 Cô bé nuốt nước bọt, lại liếc nhìn ra ngoài, thử gọi một tiếng Cửu Cửu, vẫn không nhận được câu trả lời, cô bé chớp mắt: "Em chỉ ăn một miếng thôi."
 
 Nói xong cô bé há miệng, ực một miếng cắn vào miếng sườn cừu nướng gần mình nhất, vừa cắn vào, mắt cô bé sáng lên, ngon quá,
 
 Tiểu Ngư ăn ngấu nghiến hết một miếng thịt cừu, thấy vẫn chưa đủ no, cô bé lại cắn thêm một miếng: "Em chỉ ăn thêm một miếng nữa thôi."
 
 Ăn thêm một miếng nữa, một phút sau cô đã gặm hết thịt ở một đầu Sườn cừu.
 
 Lúc này Diệp Cửu Cửu đi vào, vừa vào nhà đã thấy Tiểu Ngư luống cuống ngồi xổm trên ghế đẩu: "Tiểu Ngư, em ăn vụng sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận