Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 479:

Chương 479:Chương 479:
 
 "Thôi, con muốn ăn gì thì ăn, mẹ không nói nữa." Bà lão vội vàng đổi giọng, sợ chọc con gái tức giận, bây giờ con gái đang không khỏe, không chịu được giày vò.
 
 Tiểu Vương uống một ngụm trà: "Con cũng không phải là người phung phí, chỉ là không khỏe, muón đến đây ăn một chút hải sản đẻ bôi bỏ cơ thẻ."
 
 "Ăn hải sản còn có tác dụng bởi bỏ cơ thể sao?" Trong ấn tượng của bà lão thì canh chim bỏ câu, canh gà ác, canh xương mới bôi bổ cơ thẻ.
 
 "Có chứ, cũng giống như canh cá vậy, hải sản ở đây của chủ quán đều là hải sản tự nhiên, bổ dưỡng hơn hải sản nuôi." Tiểu Vương dừng lại một chút, kẻ lại chuyện trước đây của Chu San: "Con biết một người, trước đây cô ấy có dấu hiệu sảy thai, đến đây ăn hải sản của ông chủ thì ổn định lại. Hai ngày nay bụng con khó chịu nên muốn đến đây ăn một chút."
 
 Bà lão rất kinh ngạc: "Thần kỳ vậy sao?"
 
 "Dù sao thì thử xem sẽ biết." Tiểu Vương cằm điện thoại tìm kiếm cá đù, xem kỹ thì thấy còn có tác dụng chữa ung thư thực quản: "Mẹ, ông ngoại và dì của chúng ta đều mát vì ung thư thực quản đúng không?"
 
 Bà lão không hiểu: "Đúng vậy, sao thé?"
 
 "Con thấy cá đù này còn có tác dụng chữa ung thư thực quản." Tiểu Vương dùng lại một chút: "Con sợ gen của chúng ta cũng mang căn bệnh này, lát nữa chúng ta ăn nhiều một chút."
 
 "Ôi trời, con nói quá rồi, ăn cá mà chữa được ung thư thì chủ quán đúng là thần tiên rồi." Bà lão thấy điều hòa cơ thể có thẻ có tác dụng nhưng những vấn đề nghiêm trọng hơn thì chắc là không được.
 
 Tiểu Vương nhún vai: "Biết đâu, có thể chủ quán chính là thần tiên."
 
 "Mẹ thấy con cua của bọn họ to quá." Bà lão nhìn con cua hoàng đề to đùng của Cao Viễn: "Con này chắc phải mười máy cân."
 
 "Có thể." Tiểu Vương nghĩ đến bảng giá trên thực đơn, 33888 một con, không phải người bình thường ăn được: "Mẹ, mẹ đừng vội về, mẹ cũng có nhiều bệnh mãn tính, chúng ta đến đây nhiều làn một chút."
 
 Bà lão: "Mẹ chăm sóc con máy ngày trước, đợi mẹ chồng con về từ bệnh viện thì mẹ về."
 
 Tiểu Vương ừ một tiếng, mẹ chồng cô bị tức đến phát bệnh, bây giờ vẫn nằm viện, mỗi ngày phải chịu giày vò về thể xác và nỗi đau mát cháu, không biết tháng chín có xuất viện được không.
 
 Về hay không cũng không sao, không vẻ thì Tiểu Vương còn thoải mái hơn, hơn nữa dạo gần đây nhà chồng của em chôồng cô định kiện nhà hàng hải sản riêng đó, thỉnh thoảng về nhà một lần, trong lúc xúc động nói ra những lời khó nghe, mẹ chồng lại tức đến phát bệnh, cô áy phải chăm sóc nên không vẻ cũng tét.
 
 —.A Á ¬ " ¬a ag ~_ ¡..— qgổ — .s.*x .. # —_ 13 . n " -~À v TA C " Vang cam bat mục một bat canh nong hÓi uống.
 
 Uống bát canh nóng hỏi ngọt thanh thơm nỏng trong vài phút, Tiểu Vương tháy cả người ám áp, bụng dưới khó chịu cũng dàn ám lên, giống như đắp một miếng dán giữ nhiệt, ám áp rất thoải mái, hơn nữa khuôn mặt tái nhợt của cô ấy cũng đẹp hơn nhiều.
 
 Bà lão phát hiện sắc mặt con gái tốt hơn một chút: "Không khó chịu nữa à?"
 
 "Con thấy khỏe hơn nhiều rỏi." Tiểu Vương trước đây cũng đã đến đây hai lần, trước đây cơ thẻ rất khỏe mạnh, ăn chỉ thấy ngon, không có gì thay đổi rõ rệt nhưng lần này cô có thể cảm thấy rõ ràng là có chuyền biến tót.
 
 Thật sự thần kỳ.
 
 Tiểu Vương vội vàng bảo mẹ mình cũng uóng nhiều một chút: "Mẹ uống nhiều canh này một chút, uống vào sẽ thấy thoải mái hơn nhiều."
Bạn cần đăng nhập để bình luận