Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 164:

Chương 164:Chương 164:
 
 Diệp Cửu Cửu thấy hai người này chắc chắn là tám chữ không hợp, nhẹ nhàng lắc đầu, sau này sắp xép chỗ ngồi nhát định phải sắp xếp cho họ ngôi xa nhau một chút.
 
 Đợi hai bàn khách này thanh toán rồi rời đi, nhà hàng yên tính hơn nhiều, hai bàn khách mới đến thỉnh thoảng lại cảm thán: "Biết ngon thé này thì trước đây đi ngang qua đã vào ăn rồi."
 
 "Bây giờ biết cũng chưa muộn, sau này thường xuyên đến ăn là được." Những khách quen khác nói.
 
 "Quá đắt, một tháng đến ăn một lần là được."
 
 "Anh sẽ không nhịn được đâu." Những khách quen lúc đầu cũng nói như vậy.
 
 Chu San cười tủm tỉm nói với chồng: "Hôm qua chúng ta cũng nói như vậy nhưng hôm nay lại không nhịn được mà đến."
 
 "Thực sự rất ngon." Tiểu Lục ăn món cá phi lê luộc nước, vừa tê vừa cay vừa tươi vừa mềm, môi cay sưng mà vẫn không nỡ dừng.
 
 "Em ăn nhiều một chút." Chu San lại nhắc chị họ ăn nhiều một chút: "Chị, hay là chị ở bên này thêm máy ngày nữa? Về rồi sẽ không được ăn hải sản ngon như vậy đâu."
 
 "Ra ngoài hai ngày rồi, cũng nên về rồi, hơn nữa ngày mai còn phải đi làm." Trong nhà ngoài cãi nhau ra vẫn là cãi nhau, thực sự quá áp lực, Vương Vân thực sự không có cách nào, vì vậy hôm qua khi em họ gọi cô đén thì không nghĩ nhiều mà đã đồng ý.
 
 Hai ngày nay cô sống rất thoải mái, cô cũng không nỡ về, nhưng không thể không về.
 
 Chu San nói: "Vậy cuói tuần sau chị lại đến."
 
 "Có thời gian sẽ đến thăm em." Vương Vân cũng không biết mình có thẻ đến nữa không, nhưng không muón em họ nghĩ nhiều, chỉ trả lời qua loa.
 
 Chu San nhìn chị họ, trong lòng khẽ thở dài, không nói thêm gì nữa, chỉ khuyên chị ăn nhiều một chút.
 
 Diệp Cửu Cửu liếc nhìn những vị khách đang nói chuyện rồi quay sang nhìn tiểu nhân ngư, cô bé đang ăn rất vui vẻ, hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi chuyện vừa rồi.
 
 Nghỉ ngơi một lúc, khách ăn xong và lần lượt rời đi, sau khi mọi người đi hét, Diệp Cửu Cửu dọn vệ sinh, dọn xong thì kiểm kê só hải sản còn lại, còn lại hai con cá kim xương vài con tôm, chả cá nhám vài miếng thịt cá mú và một ít nước dùng cá, những thứ này chỉ đủ làm tạm nửa bàn thức ăn.
 
 Chỉ còn nửa bàn thức ăn thì không thể kinh doanh được, Diệp Cửu Cửu quyết định không kinh doanh vào buổi tối, nghỉ ngơi luôn. XaC nhạn không can nau an Vao DUÔI tÓI, UIỆẹp Cưu Cưu dọn dẹp D€P Sạch Se€, sau đó dọn sạch bẻ cá, sau đó dọn dẹp sạch sẽ trong và ngoài sân sau.
 
 Dọn dẹp xong đã hơn sáu giờ tối, cô đơn giản làm một nỏi lẳu cá nhỏ, chằn các món còn lại và rau sống đề ăn, ăn xong đã hơn tám giờ tối.
 
 Dọn dẹp xong đã gần chín giờ, lúc này Diệp Cửu Cửu phát hiện trời đã bắt đầu mưa, những hạt mưa nhỏ đã rơi xuống, còn kèm theo tiếng sắm.
 
 "Lại mưa rồi." Tiểu nhân ngư chạy ra khỏi bếp, vui vẻ nhìn cơn mưa lớn bên ngoài, đưa tay ra đón mưa.
 
 "Cần thận đừng đẻ ướt chân." Diệp Cửu Cửu nắm lấy cổ áo cô bé kéo ra ngoài một chút.
 
 "Không sao đâu." Tiểu nhân ngư lại đi ra ngoài, vui vẻ nhìn màn mưa nhỏ: "Mưa lớn quá, tối nay chúng ta có về nhà ngủ không?"
 
 "Chúng ta có ô." Diệp Cửu Cửu đóng cửa sổ, lấy một chiếc ô lớn sau cửa bếp, mở ra rồi đưa cô bé đi qua sân mưa, về phòng: "Chúng ta không phải đã về rồi sao?"
 
 "Thật lợi hại." Tiểu nhân ngư nhìn đôi chân của mình, không hẻ bị ướt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận