Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 313:

Chương 313:Chương 313:
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn qua ngăn kéo trong suốt để xem hải sản bên trong, có vẻ khá nhiều nhưng phải lấy ra mới xác định được cụ thẻ là loại nào.
 
 Cô đưa tay đi kéo ngăn kéo, dịch chuyển hai lần thì phát hiện mình không thể nhắc nỏi cái ngăn kéo lớn đựng đầy nước biển và hải sản này.
 
 Hơn nữa, cái miệng ở trên cũng sắp chạm đến đỉnh tủ lạnh rồi, cô không thẻ lấy hải sản bên trong ra được.
 
 Lần này thì xong rồi.
 
 Diệp Cửu Cửu hói hận vô đầu, vốn tưởng rằng có thẻ tích trữ thêm một ít nước biển, không ngờ lại vụng về như vậy.
 
 Không còn cách nào khác, cô chỉ có thể chạy đến cửa bép đẻ cầu cứu: "Lăng Dư, anh có thẻ giúp tôi một việc không?"
 
 Lăng Dư bế em gái xuống khỏi cành cây lê, Tiểu Ngư vừa chạm đất, còn chưa kịp đi giày đã chạy đến chỗ Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, em giúp chị-"
 
 Diệp Cửu Cửu xoa đầu cô bé: "Việc này em không giúp được chị, chỉ có anh trai em mới giúp được chị."
 
 Cá nhỏ vỗ tay: "Em có thẻ."
 
 Diệp Cửu Cửu chỉ vào ngăn kéo nước lớn trong tủ lạnh: "Em có thẻ lấy xuống không?"
 
 Tiểu Ngư nhìn thấy ngăn kéo lớn đựng đầy nước biển và hải sản thì kinh ngạc há hốc miệng: "Vẫn là để anh trai làm đi."
 
 Diệp Cửu Cửu cười ừ một tiếng.
 
 Lăng Dư đi vào, nhìn thấy ngăn kéo lớn nặng tới máy chục cân cũng ngắn người: "Cô muốn nuôi cá trong tủ lạnh sao?"
 
 Diệp Cửu Cửu yếu ớt nói: "Tôi chỉ muốn tích trữ một ít nước biển."
 
 Bây giờ đã có nước biển rôi, chỉ là không lấy ra được.
 
 Cô nhẹ nhàng thở dài, đẳy mặt bàn bằng thép không gỉ ở giữa đến bên cạnh tủ lạnh: "Chúng ta xem có thể di chuyển nó lên đây không, néu không được thì tôi sẽ đi tìm người mượn máy cắt."
 
 "Thử xem." Lăng Dư bê chiếc ghế dưới mái hiên vào, sau đó giẫãm lên đó đứng trên mặt bàn, rồi nắm láy mép ngăn kéo lớn dùng sức kéo ra.
 
 "Để tôi giúp anh." Diệp Cửu Cửu còn chưa trèo lên mặt bàn thì đã tháy Lăng Dư kéo ngăn kéo lớn ra, đập mạnh xuống mặt bàn.
 
 Cá ở trong ngăn kéo lớn đều bị rung lắc tứ tung, nước biển bị khuấy động tràn ra, Tiểu Ngư đứng dưới ngửa đầu lên nhìn đều bị tạt ướt hét, Tiểu Ngư giơ tay lau mặt ướt sũng, phì phì phun hai tiếng: "Anh hư."
 
 "Ai bảo em đứng gần như vậy." Diệp Cửu Cửu cười lau mặt cho cô bé, sau đó bao cö p€ Dựng ña cao nap va sữa đa nap ra San an, con co thị chuan bị lam sạch những con cá này.
 
 Cái thùng này quá nặng, néu lại đập xuống đất thì chắc chắn sẽ làm hỏng gạch lát nền, Diệp Cửu Cửu trực tiếp đặt chậu lên mặt bàn, sau đó tự mình trèo lên đó để vớt cá.
 
 Lăng Dư ngảng đầu nhìn Diệp Cửu Cửu, lọt vào mắt là hai chân thon dài thẳng tấp trắng nõn như ngọc, chỉ nhìn một cái rồi lặng lẽ dời mắt đi: "Cẩn thận."
 
 "Được." Diệp Cửu Cửu cằm vọt vớt rong đuôi chồn ra, để sang một bên ngâm nước sạch, sau đó tiếp tục vớt cá.
 
 Đúng vậy, trực tiếp dùng vợt vớt cá, cô vớt được một con cá cờ trước.
 
 Miệng trên của cá cờ giống như một thanh kiếm dài sắc bén, vây lưng giống như một cánh buôm, cũng giống như một lá cờ đang tung bay.
 
 Cá cờ trưởng thành có thể dài tới năm mét nhưng con này chỉ dài một mét, thuộc loại cá nhỏ trong số những con cá nhỏ. Thân hình dài của nó vừa kẹt trong thùng sâu, đuôi cong lại nhét bên dưới, trông như bị gãy vậy.
 
 Cá cờ nặng khoảng năm mươi cân, Diệp Cửu Cửu vắt vả đặt cá cờ vào lưới nhưng muốn nhắc lên thì khó rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận