Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 693:

Chương 693:Chương 693:
 
 Cô lại cho gần nửa rổ nấm thông vào nồi lớn, ấn nấm xuống và tiếp tục đun.
 
 Đun gần xong, Diệp Cửu Cửu nếm thử nước dùng gà hầm nấm, thử độ mặn nhạt, xác nhận hương vị đã thích hợp, cô cầm lấy cái thìa làm bằng vỏ ốc xà cừ nặng mười cân, múc một ít cho vào vỏ sò điệp tương đối nhỏ, tương đương với đĩa lớn mười lăm inch, một nồi đủ để đựng năm mươi đĩa.
 
 Lăng Dư hỏi ý Diệp Cửu Cửu xong, bảo bạch tuộc lớn bê đến một số tảng đá bên kia sông, mỗi tảng đá lớn đều đặt một phần.
 
 Diệp Cửu Cửu liếc nhìn bạch tuộc lớn mọc ra mười xúc tu, một lần bê mười phần, mắt cô lộ ra vẻ khá hài lòng, đúng là một lựa chọn phục vụ tốt.
 
 Tiếp theo, cô lại cho một nồi gà hầm hạt dẻ khác vào, để bạch tuộc lớn bê đi, sau khi bê đi, cô nhìn nồi canh gà đang sôi bên cạnh, thấy có thể đun thêm một lúc nữa: "Chúng ta thử hai món đã làm trước."
 
 Cuối cùng cũng đợi được Cửu Cửu lên tiếng, Tiểu Ngư vui vẻ nhảy tưng tưng chạy đến bàn, vịn vào bệ gỗ tạm thời chuyển đến trèo lên, sau đó quỳ xuống nhìn Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu mau đến đây-"
 
 "Đến đây.' Diệp Cửu Cửu đi đến ngồi cạnh Tiểu Ngư, sau đó đưa cho Tiểu Ngư một bộ bát ngọc thìa gỗ, đũa mà Lăng Dư đưa cho cô: 'Ăn đi."
 
 Sau khi cô dứt lời, cha nhân ngư, mẹ nhân ngư mới cầm đũa, những người khác ở bờ bên kia cũng lần lượt cầm đũa bắt đầu ăn.
 
 Diệp Cửu Cửu gắp cho Tiểu Ngư một ít nấm, hai cái đùi gà nhỏ và hạt dẻ, ngoài ra còn gắp cho Lăng Dư một ít thức ăn: "Đói bụng rồi phải không, ăn nhanh đi."
 
 "Em và anh trai đã ăn một con tôm, không đói lắm." Tiểu Ngư vừa thổi phù phù vào đùi gà nhỏ vừa cầm cắn từng miếng nhỏ.
 
 Cha nhân ngư ít khi ăn đồ nóng, không thổi, trực tiếp kẹp một miếng thịt gà nóng hổi cho vào miệng, nóng đến mức ông phải đảo thức ăn ngay trong miệng, khuôn mặt anh tuấn có chút không chịu nổi: "Nóng quá."
 
 "Phụ vương uống nước -" Tiểu Ngư đưa bát nước đã nguội bên cạnh cho cha nhân ngư: "Là của con, con chưa uống đâu-"
 
 Có nước do tiểu áo bông ấm áp đưa đến, nỗi đau của cha nhân ngư cuối cùng cũng được giảm bớt, nhưng cảm giác tê liệt ở đầu lưỡi sau khi bị bỏng vẫn còn: "Đau quá."
 
 Mẹ nhân ngư cũng không biết cảm giác bị bỏng lưỡi như thế nào, chỉ có thể lặng lẽ gắp một miếng thịt gà cho chồng để bày tỏ sự quan tâm.
 
 "Phụ vương phải thổi cho nguội." Tiểu Ngư dạy cha nhân ngư, mẹ nhân ngư cách thổi nguội đồ ăn nóng: "Nếu không sẽ bỏng lưỡi."
 
 Cha nhân ngư gật đầu, theo cách con gái dạy, thổi nguội trước rồi mới cho vào miệng, cắn vài cái, ông đã nếm được hương vị: "Thơm quá, ngon quá”
 
 Bạch tuộc lớn cũng háo hức muốn thử, khi ăn vào miệng đều hít một hơi, toàn bộ đều bị bỏng, sau khi hết nóng thì hương vị đặc biệt của thịt gà mới xuất hiện, mặc dù không béo ngậy như cá tôm ngoài biển nhưng lại khiến người ta sáng mắt: "Ngon quá!"
 
 Khái niệm thức ăn nấu chín của các loài sinh vật biển có mặt đều dừng lại ở món súp cá trên chợ hôm qua, bọn họ thấy bình thường, nấu xong còn không ngon bằng đồ tươi, nhưng hương vị của món gà hầm hạt dẻ trước mắt lại khác hẳn, quả thực đã mở ra cánh cửa thế giới mới cho họ.
 
 "Quả nhiên là đại nhân Cửu Khanh, đồ ăn làm ra thật sự quá ngon!"
 
 "Chúng ta có phúc đức gì mà được ăn món ngon do đại nhân Cửu Khanh làm, cả đời này thực sự đáng giá.' Những người có mặt đều là những người có địa vị và thân phận, chỉ có một số ít những loài sinh vật biển nhỏ bình thường dám đến gần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận