Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 214:

Chương 214:Chương 214:
 
 Rau câu xào tỏi/88
 
 Sò điệp háp trứng/188
 
 Cá thu Nhật nướng mật ong/388
 
 Cá mú đen kho tộ sót ma lạt đặc biệt/488
 
 Cá mú xanh om đậu phụ trong ni đát/588
 
 Sò điệp Nhật áp chảo kiểu Pháp/688
 
 Sashimi hải sâm/1288
 
 Tôm hùm hoa hồng nướng phô mai/5888
 
 Cua nhện háp/12888
 
 Tôm hùm hoa hỏng và cua nhện chỉ có năm phản, còn lại đều là mười phần, ngoài ra còn để riêng ba con cá mú, hai con hải sâm, một con cá thu Nhật cùng một ít sò điệp Nhật và rau câu cho hai cô cậu cá nhỏ ăn.
 
 Diệp Cửu Cửu viết xong thì đưa máy tính bảng cho anh: "Thực ra anh không cần viết tay, chỉ cần bám vào dáu '+' đằng sau, sau đó viết số bàn là được."
 
 Lăng Dư gật đầu, hiểu rồi.
 
 "Có thể tiếp tục học cái này." Diệp Cửu Cửu mở video học chữ cho anh, cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ tháy học thêm một chút chữ sẽ tiện gọi món hơn.
 
 Lăng Dư gật đầu.
 
 Diệp Cửu Cửu còn chưa biết mình đã tự đào một cái hó lớn cho mình, sau khi dặn dò xong thì đi chuẩn bị thức ăn, dọn dẹp nhà hàng, dọn dẹp sạch sẽ thì bắt đầu mở cửa, sau khi mở cửa vẫn là hai vị khách quen có tiền là Chu Chu và Cao Viễn.
 
 Hôm nay hai người không cãi nhau, đứng nghiêm chỉnh ở cửa nhưng cũng không nói gì, trông rất xa lạ.
 
 "Vào đi." Diệp Cửu Cửu chào hai người vào ngồi: "Cao Viễn, hôm nay anh lại trồn việc à2"
 
 "Hoàn thành dự án rồi, thời gian tự do." Cao Viễn cười ngồi xuống: "Chủ quán, hôm nay có gì?"
 
 Diệp Cửu Cửu đọc một hơi thực đơn: "Rau câu xào tỏi, sò điệp háp trứng, cá mú đen kho tộ sốt ma lạt đặc biệt, cá thu Nhật nướng mật ong, cá mú xanh om đậu phụ trong nỏi đất, sò điệp Nhật áp chảo kiểu Pháp, sashimi hải sâm, tôm hùm hoa hồng nướng phô mai, cua nhện hắp."
 
 "Thực sự có tôm hùm hoa hồng và cua nhện sao?" Cao Viễn thực sự khâm phục chủ quán, thực sự có thể mua được những loại hải sản hiếm như vậy: "Tôi muốn mỗi thứ một phần, ngoài ra tôi còn muốn cá kho tộ sốt đậu đen, sashimi hải sâm."
 
 hit Chị: ð bên anh nha nfmna rất đânm lènr: “TẠI ^fina muốn những thị? nàu TÓI CON muôn một phan ca thu Nhhạt, tÓI thich an ca thu hạt nương mạt ong nay.
 
 "Tôm hùm hoa hỏng, cua nhện và cá mú nướng đều là loại lớn, mỗi con nặng khoảng bón năm cân, hai người sẽ không ăn hét được đâu." Diệp Cửu Cửu rất rõ khẩu phần ăn của hai người, một người nhiều nhất chỉ ăn hết tôm hùm hoa hỏng và cua nhện, những thứ khác thì đừng nghĩ đến.
 
 Chu Chu nói: "Nhưng tôi muốn ăn hét."
 
 "Chủ quán, hôm kia tôi và bạn tôi đi ăn cá nướng, trước đây thấy rất ngon, bây giờ ăn thấy rất tanh, không ngon bằng ở đây của cô chút nào, hôm nay nếu tôi không được ăn, về nhà ngủ cũng không ngon." Cao Viễn chắp tay: "Chủ quán cầu xin cô, cho tôi gọi món đi."
 
 "Khẩu phản thực sự rát lớn, ăn không hết thì lãng phí quá, theo tôi thì hai người ghép bàn đi, như vậy có thể gọi thêm một só món mà hai người muốn ăn." Diệp Cửu Cửu cũng có thể bớt bận rộn một chút.
 
 Chu Chu vô thức há miệng: "Không muốn ghép bàn với anh ta."
 
 Cao Viễn cũng không muốn, nếu hôm nay Lý Lâm và những người khác không có việc gì khác thì hắn đâu cần phải ăn một mình?
 
 Diệp Cửu Cửu nhún vai: "Vậy thì gọi ít thôi, ăn không hét thì lãng phí quá."
 
 "Nhưng tôi lại muốn ăn hét." Cao Viễn hít một hơi thật sâu, sau đó hạ giọng nói với Chu Chu: "Người đẹp, hay là chúng ta ghép bàn đi, tôi thực sự rất muốn ăn cá nướng này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận