Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 735:

Chương 735:Chương 735:
 
 Cô đổ gạo đã rửa sạch vào đĩa hấp, sau đó cho nước vào theo tỷ lệ, cô đang định cho vào thì thấy hai cái chân bạch tuộc lớn chui vào, môi chân cuốn một con cá thu dài hơn một mét và một con cua nhện rộng hơn một mét, chân cua dài gân bốn năm mét trông rất ghê rợn.
 
 "... Cậu đừng vào, lùi ra ngoài trước." Diệp Cửu Cửu cho mấy phần cơm vào hấp trước, sau đó đi ra sân, vừa ra ngoài đã thấy một chân bạch tuộc lớn giơ cao, cảm giác còn cao hơn cả mái nhà.
 
 Diệp Cửu Cửu mặt lạnh: "Tôi không phải đã nói là không được để lộ sao? Cậu mau hạ xuống, để người ta nhìn thấy bắt cậu đi giải phẫu."
 
 Bạch tuộc lớn thu chân lại, yếu ớt kêu lên: "Đại nhân, ở đây không phải chỉ có mình ngài sao?"
 
 "Xung quanh còn có mấy hộ hàng xóm, ngoài ra từ trên trời hoặc từ xa cũng có thể nhìn thấy." Diệp Cửu Cửu bất lực nhìn bạch tuộc lớn, bạch tuộc lớn quá nhảy nhót, hoàn toàn không giống Lăng Dư trước đây luôn khiêm tốn khám phá thế giới này: "Lăng Dư, anh dạy họ một số kiến thức thường thức về cuộc sống, đừng để người khác phát hiện ra."
 
 Dặn dò Lăng Dư một tiếng, Diệp Cửu Cửu đi xử lý cá thu và cua nhện bị bạch tuộc lớn siết chết.
 
 Đã trưa rồi, cô không có thời gian làm nhiều món nên trực tiếp xử lý cá thu thành từng lát, chuẩn bị làm một nồi cá phi lê chần sốt Tứ Xuyên, thân cua nhện thì trực tiếp làm thành cua cay, chân cua dài làm thành chân cua phô mai.
 
 Tiểu Ngư thấy Diệp Cửu Cửu không làm bánh bạch tuộc, không nhịn được hỏi: "Cửu Cửu, không làm bánh bạch tuộc sao?"
 
 "Không bắt được." Diệp Cửu Cửu bảo Tiểu Ngư đi tìm anh trai: "Xem anh trai có muốn xuống nước một chuyến nữa không."
 
 Tiểu Ngư quay người chạy vào phòng khách, len qua giữa mấy người bạch tuộc lớn đến bên cạnh anh trai: "Anh trai, Cửu Cửu hỏi anh có muốn xuống nước một chuyến nữa không." Lăng Dư đang lướt video: "Đi làm gì?"
 
 "Cửu Cửu nói muốn làm bánh bạch tuộc." Tiểu Ngư bổ sung thêm một câu: "... Bánh bạch tuộc nhân phô mai chảy."
 
 Lăng Dư vừa nghe cô bé bổ sung thì biết là cô bé muốn ăn, Cửu Cửu rất kiềm chế với đồ ngọt: "Em muốn ăn."
 
 Tiểu Ngư đảo mắt, trong mắt toàn là suy tính: "... Cửu Cửu cũng muốn ăn, anh mau đi bắt đi."
 
 Bạch tuộc lớn đang xem tivi quay đầu lại: "Tiểu điện hạ, ngài muốn làm món ngon bằng bạch tuộc sao?"
 
 Tiểu Ngư gật đầu.
 
 Bạch tuộc lớn lại hỏi: "Muốn bao nhiêu?"
 
 Tiểu Ngư nghĩ đến việc Cửu Cửu còn phải làm nhiều món ngon khác, vì vậy cô bé chỉ khoảng mười lăm cm: "Chỉ cần một con to bằng thế này là đủ."
 
 Bạch tuộc lớn duỗi một chân ra, sau đó bẻ một đoạn nhỏ đưa cho Tiểu Ngư: "Nhiêu đây có đủ không?"
 
 Tiểu Ngư ngây người: "..."
 
 Lăng Dư vỗ nhẹ vào đứa nhỏ ngây người: "Cầm lấy rồi đi."
 
 "ồỒ." Tiểu Ngư hoàn hồn, nhận lấy một đoạn nhỏ chân bạch tuộc rồi chạy vào bếp: "Cửu Cửu, cái này cho chị."
 
 "Nhanh thế?" Diệp Cửu Cửu sửng sốt, cô không mở thông đạo xoáy nước mà: "Lấy ở đâu ra?"
 
 "Bạch tuộc lớn cho." Tiểu Ngư kể lại tình hình vừa rồi: "Anh ấy lợi hại lắm, không chảy máu..."
 
 Diệp Cửu Cửu cũng ngây người: "..."
 
 Cô ném đoạn chân bạch tuộc nhỏ vào bồn rửa, sau đó chạy ra phòng khách, cô cẩn thận quan sát chân bạch tuộc lớn, không bị què đó chứ?
 
 Bạch tuộc lớn bị nhìn đến phát hoảng: "Đại nhân, không đủ sao? Tôi bẻ thêm một đoạn cho ngài?" Diệp Cửu Cửu: "..." Lăng Dư hiểu ý cô: "Chân của cậu ta có thể mọc lại rất nhanh, em không cần lo lắng."
Bạn cần đăng nhập để bình luận