Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 640:

Chương 640:Chương 640:
 
 Diệp Cửu Cửu: "Nếu tôi không hòa giải, bọn họ sẽ phải trả giá như thế nào?”
 
 Cảnh sát nói: "Vẫn là bồi thường, ít nhất là vấn đề nhiều hay ít, đồng thời tốn thời gian và công sức, nếu cô có thời gian, chúng tôi có thể làm theo trình tự."
 
 Diệp Cửu Cửu cân nhắc một chút rồi nói được, nhưng đưa ra một mức giá cao.
 
 Bên kia rất sảng khoái xin lỗi và trả tiền bồi thường, sau khi nhận được tiền, trưa hôm đó Diệp Cửu Cửu nhận được một cuộc điện thoại lạ.
 
 Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của một người phụ nữ, Diệp Cửu Cửu lập tức nhận ra, là bà chủ 'Thanh Anh' đã đưa danh thiếp cho cô trước đó - chị Thanh.
 
 Bà chủ Thanh hỏi cô: "Chủ quán, cô cân nhắc thế nào rồi?"
 
 Diệp Cửu Cửu vẫn câu nói hôm kia: "Tôi thấy bây giờ khá tốt, nuốn mở cửa thì mở cửa, muốn đóng cửa thì đóng cửa, không bị ràng buộc nhiều."
 
 Bà chủ Thanh có chút thất vọng, chị ta cong ngón áp út, nhìn móng tay đính kim cương pha lê mới làm của mình: "Tôi nghe người ta nói hôm qua chỗ cô xảy ra chút chuyện, không sao chứ?"
 
 "Những người đó chỉ bắt nạt cô là một người dân thường thôi, nếu chúng ta hợp tác, cô sẽ bớt lo lắng hơn nhiều." Bà chủ họ Thanh không che giấu sự thèm muốn của mình: "Nguyên liệu của cô rất đặc biệt, tôi nghe nói rất nhiều khách sạn muốn đến tìm cô, sau này cô còn gặp nhiều chuyện như thế này nữa, tôi thấy chúng ta có thể hợp tác, dùng mối quan hệ của tôi giúp cô, chuyên cung cấp cho giới quyền quý..."
 
 Diệp Cửu Cửu bây giờ đã biết rõ ai là người xúi giục chủ quán ăn nhỏ rồi: "Là cô sai khiến họ đến gây chuyện phải không?"
 
 Bà chủ Thanh đương nhiên không thừa nhận: "... Tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi."
 
 "Có hiểu lầm hay không thì trong lòng cô tự biết." Diệp Cửu Cửu rất rõ ràng tình hình kinh doanh của quán ăn nhỏ bên ngoài hẻm Lê Hoa, kêu họ đưa vài nghìn có lẽ còn được, kết quả đưa năm vạn mà còn không chớp mắt, điều này quá kỳ lạ.
 
 "Cô xúi họ gây chuyện thì tôi sẽ đóng cửa, bọn họ không ăn được đều là lỗi của cô." Diệp Cửu Cửu trực tiếp cúp điện thoại, sau đó gửi bản ghi âm cho Chu Chu có thể quản lý chuyện này.
 
 Chu Chu vỗ ngực: "Không ngờ lại là cô ta, đúng là hành vi tiểu nhân."
 
 "Chuyện này giao cho tôi, dám uy hiếp chủ quán, tôi sẽ khiến cô ta không mở cửa được."
 
 Diệp Cửu Cửu xử lý xong, sau đó ôm rong biển khô và một con cua lớn đến tìm Lưu nãi nãi, nói với bà ấy rằng chiều nay cô và Lăng Dư sẽ đi du lịch, tiện thể đến nhà đối phương chơi một vòng, nhờ bà giúp trông nhà, đồng thời đưa chìa khóa cho Lưu nãi nãi, tiện cho bà mở cửa cho những thợ sửa ống nước bên cạnh,
 
 Thực ra có thể lén lút rời đi, nhưng lỡ bà ấy tìm mình không thấy lại báo cảnh sát thì phải làm sao?"Sau khi chúng cháu đi có thể sẽ không nhận được tin nhắn, có chuyện gì thì đợi cháu về rồi nói."
 
 Lưu nãi nãi nghe nói là vê nhà Lăng Dư, tưởng là đi ra mắt, cười gật đầu: "Nhớ chụp nhiều ảnh về."
 
 "Vâng ạ.' Diệp Cửu Cửu sắp xếp xong những việc cần sắp xếp, sau đó vào kho khi trời tối, trước khi đi khóa trái cửa ở đây, tránh để Lưu nãi nãi vào nhầm.
 
 "Hự hự-" Tiểu Ngư vác một cái túi lớn, bên trong đựng đồ ăn vặt và quần áo cô bé thích, ngoài ra còn có xe đạp, ván trượt mới yêu thích gần đây của cô bé: "Cửu Cửu, đi thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận