Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 498:

Chương 498:Chương 498:
 
 Tiểu Ngư cười khúc khích hai tiếng: "Nhưng bà lão này chẳng biết gì cả."
 
 Diệp Cửu Cửu giải thích: "Vì bà áy bị bệnh, quên mát rất nhiều chuyện."
 
 Tiểu Ngư thương cảm nhìn bà lão: "Bị bệnh không tốt."
 
 "Thực sự không tốt, vì vậy sau này chúng ta phải yêu thương bản thân mình nhiều hơn, nhất định phải để bản thân mình khỏe mạnh." Diệp Cửu Cửu thấy bà lão thực sự không có bắt kỳ ký ức nào, chỉ có thể giao bà cho cảnh sát đã đén cửa: "Bà ấy không biết làm thế nào để đến cửa hàng của chúng tôi, vừa đến đã kêu đói, tôi liền làm cho bà ấy một bát mì cá tằm."
 
 Cảnh sát hiểu rõ tình hình, cảm ơn cô rồi đưa người đi.
 
 Tiểu Ngư nhìn theo bóng lưng của bà lão: "Bà về nhà rồi sao?"
 
 Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Chú cảnh sát sẽ đưa bà ấy về nhà."
 
 Tiểu Ngư nghe vậy liền vẫy tay với bà lão: "Bà mau khỏe lại nhé."
 
 Sau sự việc nhỏ này, Diệp Cửu Cửu liền quên mắt bà lão, cô tiếp tục làm đồ ăn cho những vị khách mới đén.
 
 Ông Chương và những người khác lại đến, làn này đội ngũ lại đông hơn, chín ông lão, tất cả đều có khí chát nho nhã, nhìn vào là tháy rất có học thức.
 
 Lần này ngoài mực đom đóm sashimi, họ còn gọi hét các món khác, ra tay rất hào phóng.
 
 Diệp Cửu Cửu lo chín ông lão này ăn không hét, còn đặc biệt ra hỏi họ có ăn hết được không.
 
 Ông Chương nói rằng có thẻ: "Sức khỏe của mấy người đó tốt hơn chúng tôi nhiều, ăn được ngủ được, còn có thể chạy marathon, khẩu vị cũng tốt hơn chúng tôi."
 
 "Ăn hết được là được, cháu sợ làm nhiều quá lãng phí." Diệp Cửu Cửu xác nhận rằng họ có thể ăn hét rồi quay vào bép làm đồ ăn.
 
 "Chủ quán thật tốt, không vì kiếm tiền mà có tình quảng cáo, luôn để chúng tôi tùy sức mà ăn." Ông Chương rót trà cho máy người bạn già: "Hơn nữa tay nghề cũng tốt, món ăn cũng tươi, hiếm khi máy người về Lộc Thành, hôm qua nhát định phải đưa máy người đến đây ném thử."
 
 "Không ngờ mấy người lại đưa chúng tôi đến ăn hải sản." Năm ông lão khác đều đến từ Hải Thành, Hải Thành không thiếu nhát chính là hải sản.
 
 "Không giống nhau." Ông Chương nói.
 
 "Đúng vậy, hương vị rất ngon, tay nghề cũng tốt, máy người nhát định phải thưởng thức thật kỹ." Máy ông lão đã đến trước đó cũng phụ họa theo, họ sợ bạn già không tin hải sản này rất đặc biệt, đều không nói gì, đợi họ tự mình ném thử thì sẽ biết hải sản ngon như thế nào. LIệp Cưu Cưu đang lam mon hỌ gỌI, trước tiền cho ca chao mãao Vao lO hp, sau đó làm cá chiên ngập dâu, rồi làm há cảo cuộn tôm và nem tôm rán,
 
 Đợi làm xong máy món này rồi lần lượt mang ra, máy ông lão ném thử xong đều kinh ngạc: "Đây thực sự là hải sản làm sao?"
 
 Ông Chương hừ một tiếng: "Không phải hải sản thì là gì? Thịt tôm rõ ràng như vậy mà máy người không nhìn ra sao?"
 
 "Tôi biết chứ, nhưng tôi ăn thịt tôm chưa có loại nào ngon như thế này." Một ông lão không tin, vì hương vị quá đặc biệt, ngon như có vị biển, hơn nữa ăn vào rất dai, mềm, mịn, khác hẳn với những loại đã ăn trước đây.
 
 Một ông lão đã đến trước đó nói: "Các ông ăn tôm nuôi chứ gì."
 
 "Không thể nào, tôi tự ra bến mua, đều là tôm tươi mới đánh bắt ngoài biển." Vài ông lão ăn cá chào mào ngọt ngào nhiều nước: "Hương vị thực sự rất đỉnh."
 
 "Có thể do chất nước khác nhau, nuôi ra cũng khác nhau." Ông Chương cũng nếm thử con cá này, thịt hồng, ngọt, mềm, mịn, hương vị rất ngon.
Bạn cần đăng nhập để bình luận