Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 584:

Chương 584:Chương 584:
 
 Diệp Cửu Cửu làm một lúc ba phần, sau khi hằm xong, cô ra ngoài lấy tôm bọ ngựa đã nướng thơm phức, tôm bọ ngựa sau khi chín không còn màu cầu vồng nữa mà chuyển sang màu cam hoàn toàn.
 
 Mặc dù không còn đẹp nữa nhưng mùi vị lại đặc biệt thơm, Diệp Cửu Cửu đơn giản quét sạch muối thô trên người con vật to lớn, sau đó đặt lên đĩa gỗ dài màu xanh lá cây phủ lá xà lách, cà chua, lá tía tô, sau khi bày biện cẩn thận, cô bưng ra cho mọi người.
 
 Tôm bọ ngựa dài gần một mét trông rất hoành tráng, hơn nữa cách bày trí rất theo phong cách rừng, chỉ nhìn từ vẻ ngoài cũng tháy rát đáng giá.
 
 "Cái này quá to." Chồng của Vương Vân lần đầu tiên đến đây, cũng là lần đầu tiên biết có con tôm dài như vậy.
 
 Vương Vân nói: "Ở chỗ chủ quán rất bình thường."
 
 Chồng Vương Vân nói: "Vậy chúng ta cũng gọi một phần."
 
 Chu San nói: "Món đó 6888."
 
 Chỏng Vương Vân vô thức cau mày: "Đắt thé?"
 
 "Ở đây đều rất đắt." Vương Vân nhìn các món trên bàn như rong biển chua ngọt, sò điệp ngâm dầu, nghêu nhỏi tôm mực, tôm đuôi xanh luộc, canh cá dưa xám đương quy, cá phèn kho, máy món này là những món duy nhất dưới 2000 đồng hôm nay.
 
 Chồng Vương Vân hỏi giá các món ăn trên bàn, lập tức oán trách nhìn Vương Vân: "Em chạy xa như vậy để tiêu nhiều tiền như vậy, không biết nghĩ gì nữa."
 
 Vương Vân giải thích: "Em muốn điều dưỡng cơ thẻ."
 
 Chồng Vương Vân: "Bác sĩ không nói ổn định rồi sao? Không cần phải lãng phí như vậy."
 
 Vương Vân há miệng, cuối cùng nuốt lời vào bụng.
 
 Hôm nay cô vốn định tự mình đến, hắn cứ nói lo cô lái xe một mình có vấn đẻ, nhát quyết phải đi theo, bây giờ lại nói những lời khó nghe như vậy để làm gì?
 
 Chu San không thích anh rể lắm nhưng chị họ rất coi trọng mối tình từ thời trung học đến bây giờ này, bây giờ chị họ lại mang thai, cô cũng không thẻ nói gì: "Chị, chị uống nhiều canh này một chút, thực sự rất ngon."
 
 Vương Vân ừ một tiếng, cầm thìa múc một miếng cá dưa xám, thịt cá dưa xám rất dày, ăn rát dai nhưng hằm lâu nên rát dễ cắn.
 
 Cô ăn hết một miếng thịt cá dưa xám, lại uống một ngụm canh, trong canh có mùi thơm của đương quy, hoàng kỳ, kỷ tử, mùi vị không quá nồng, cũng không hắc, với tư cách là một bà bầu, cô có thể chấp nhận mùi vị này.
 
 Trong mùi thuốc còn có vị tươi ngon ngọt thanh đặc trưng của cá dưa xám, cô tờ từ uống †iyha nữIUIm canh nóng hồi vào bung cả người đền thoải mái: chút không VUI Vừa TỎI trong long cùng tan DI€N.
 
 Họ đang uống canh, còn Lưu nãi nãi bên cạnh thì đang bẻ tôm bọ ngựa to hơn cả nắm tay, bẻ thành những miếng nhỏ dài ba cm, một con có thẻ bẻ được hơn hai mươi miếng.
 
 Bẻ xong, mỗi người bọn họ cằm một miếng, bóc lớp vỏ hơi cứng và nóng bên ngoài, sau khi bóc ra, một mùi thơm mặn đặc biệt sau khi nướng muối bóc lên.
 
 Cháu trai của Lưu nãi nãi không kìm được cắn một miếng, thịt tôm nóng hỏi khiến cậu ta kêu lên một tiếng thảm thiết: "Á, nóng quá."
 
 "Ăn chậm thôi." Mẹ cậu ta nhắc nhở một câu nhưng bản thân lại không hề chậm chạp ăn tôm bọ ngựa, cắn một miếng, thịt tôm giòn tan, thơm ngon, vị mặn đậm đà, cô ấy ăn hết miếng trong tay rồi liếm ngón tay: "Thơm quá, không dừng được."
 
 Nói xong, cô áy lại càm một miếng, lần này cô ấy dùng lá xà lách trên đĩa đựng bọc lại, sau đó chấm một ít nước chám tôm đuôi xanh luộc, nhét vào miệng như ăn thịt nướng: "Ăn như vậy cũng ngon."
Bạn cần đăng nhập để bình luận