Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 752:

Chương 752:Chương 752:
 
 “Anh cười đẹp quá." Lạc Lạc miệng ngọt ngào nói những lời hay ý đẹp: "Anh có thể giúp em gọi Tiểu Ngư đến chơi không?"
 
 "Để anh đi hỏi thử." Đồi mồi quay lại bếp tiếp tục bưng đồ ăn, tranh thủ nói với Tiểu Ngư đang ngồi trên xích đu ở sân sau: "Tiểu điện hạ, người có muốn đi không?"
 
 Tiểu Ngư đã quên mất chuyện Lạc Lạc suýt kéo tuột quần của mình, nghĩ đến đã lâu rồi không chơi cùng Lạc Lạc, liền nhanh nhẹn nhảy xuống xích đu, chạy ra ngoài.
 
 "Cửu Cửu, em đi tìm Lạc Lạc chơi." Tiểu Ngư ra ngoài còn không quên chào hỏi Diệp Cửu Cửu đang bận rộn, nói xong lại tiếp tục đi ra ngoài, đi ra ngoài thì thấy nhà hàng đã dần dần chật kín người, anh trai, cá voi xanh, cá kiếm, cua hoàng đế đi lại giữa đám đông, trông ai cũng rất bận rộn.
 
 Cô bé không làm phiền anh trai, cẩn thận đẩy cánh cửa thông với phòng riêng, dọc theo mái hiên đi vào: "Lạc Lạc?”
 
 "Ở đây này." Lạc Lạc thò đầu ra từ phòng riêng thứ ba: "Nhanh lên nào."
 
 "Được." Tiểu Ngư đi đến cửa phòng riêng, nhìn những người ngồi bên trong, mềm mại chào một tiếng chú bác, sau đó nhìn về phía Lạc Lạc đang ăn cơm: “Cậu đang ăn cơm à."
 
 Lạc Lạc cầm trên tay một cái há cảo tôm ừ một tiếng: "Tớ tưởng phải đợi lâu lắm nhưng không ngờ lại mang đến ngay."
 
 "Chúng ta cùng ăn nhé." Lạc Lạc lại cầm một cái há cảo tôm đưa cho Tiểu Ngư: "Cậu nếm thử xem."
 
 "Cảm ơn Lạc Lạc." Tiểu Ngư nhận lấy rồi đi đến mái hiên, ngồi xổm bên mép nước vừa ăn vừa nhìn những con cá và cua bên trong.
 
 Lạc Lạc cũng đi theo ra ngoài, ngồi xổm bên cạnh: "Tiểu Ngư cậu tránh xa mép nước một chút, cẩn thận ngã xuống, sẽ bị chết đuối đấy."
 
 "Sẽ không đâu." Tiểu Ngư thầm nghĩ mình có đuôi cá.
 
 Lạc Lạc nhắc nhở: "Sẽ làm ướt quần áo của cậu đấy." Tiểu Ngư cúi đầu nhìn chiếc áo len màu đỏ của mình, trên áo còn có một đồ trang trí hình con gấu bông, rất đẹp và dễ thương, cô bé lặng lẽ lùi lại phía sau, hôm nay cô bé mới mặc chiếc áo này, không thể làm ướt được.
 
 Lạc Lạc cắn một miếng há cảo tôm: "Ngoan lắm, nếu không sẽ bị đánh đòn đấy."
 
 "Anh trai và Cửu Cửu sẽ không đánh đòn tớ đâu." Tiểu Ngư quay đầu nhìn Lạc Lạc thường xuyên bị đánh: "Cậu mới bị cha mẹ đánh đòn đấy."
 
 Hai ngày trước vì kéo quần Tiểu Ngư mà bị ăn một trận đòn, Lạc Lạc đột nhiên thấy cái há cảo tôm trong tay không còn thơm nữa, mông đau quá.
 
 Mẹ Lạc Lạc nhìn hai đứa trẻ đáng yêu dưới ánh nắng, trái tim người mẹ già như tan chảy, cô ấy muốn cầm điện thoại chụp ảnh hai đứa trẻ nhưng nhân viên phục vụ lại mang đồ ăn vào.
 
 Mẹ Lạc Lạc nhìn đĩa cơm hải sản một bước lên trời, trong nháy mắt vẫn cảm thấy ăn cơm quan trọng hơn, món cơm chiên hải sản một bước lên trời này có hạt cơm mềm dẻo thơm ngon, bên trên phủ một lớp cá hồi, một lớp thịt chân cua, một lớp rong biển, một lớp trứng cá hồi, cuối cùng là một con tôm ngọt nhỏ oai phong lẫm liệt ở trên cùng.
 
 Tôm ngọt thịt trắng như tuyết đứng thẳng ở trên, giống như một nàng tiên bay lượn, dưới ánh nắng mặt trời tỏa ra ánh sáng trắng nhàn nhạt.
 
 Mẹ Lạc Lạc thấy rất đẹp, tiện tay chụp một bức ảnh, lát nữa về đăng lên vòng tròn xã hội: "Bây giờ tốc độ lên món của chủ quán nhanh hơn nhiều rồi."
 
 Cha Lạc Lạc: "Có lẽ đã thuê thêm đầu bếp."
 
 Bọn họ không biết đầu bếp hiện tại là một con bạch tuộc có mười xúc tu, nó dùng tay và chân để nhanh chóng đặt há cảo tôm lên xửng hấp để tiếp tục hấp, ngoài ra còn có một vài xúc tu nhanh chóng đặt cá mú sao mà Diệp Cửu Cửu đã bày ra vào lò hấp, sau khi đặt xong lại dùng một vài xúc tu đi rửa rau cắt rau, một mình làm việc của mười người.
Bạn cần đăng nhập để bình luận