Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 500:

Chương 500:Chương 500:
 
 Lăng Dư nhìn bóng lưng của Diệp Cửu Cửu, nhận ra không khí xung quanh cô đã thay đối, trông cả người cô nhẹ nhõm hơn rất nhiều, nhưng anh lại cảm thấy có thêm một chút xa cách.
 
 Anh có chút không quen, há miệng định nói thì Tiểu Ngư từ bên ngoài chạy vào: "Anh trai, Cửu Cửu, bên ngoài lại có khách đến."
 
 Diệp Cửu Cửu nhàn nhạt nói với Lăng Dư: "Anh ra ngoài xem đi."
 
 Lăng Dư nhìn vẻ lạnh nhạt của cô, trong lòng bực bội nhưng vẫn bình tĩnh đáp một tiếng, tiếp tục ra ngoài.
 
 Bên ngoài lại có ba bàn khách đến, một bàn hai người, gọi rong biển trộn lạnh, cua nấu cay, há cảo cuộn tôm, súp cá tầm sữa. Một bàn năm người, gọi rong biển trộn lạnh, hàu háp miền tỏi, cua nấu cay, nem tôm rán, há cảo cuộn tôm, đậu hũ tôm sốt lòng đỏ trứng muối, súp cá tâm sữa, còn một bàn tám người, gọi hết tát cả các món.
 
 Diệp Cửu Cửu làm xong đồ ăn cho chín người của ông Chương, lại tiếp tục làm đồ ăn cho những vị khách sau, bận rộn đến một giò chiều mới làm xong hét.
 
 Làm xong ra ngoài thì phát hiện hai bàn khách chính là Tiểu Vương và mẹ cô ấy, hôm nay sắc mặt của Tiểu Vương đã tốt hơn rất nhiều, tinh thần cũng tốt hơn nhiều.
 
 "Chủ quán, tôi thấy thoải mái hơn nhiều rỏi." Tiểu Vương kéo Diệp Cửu Cửu nói nhỏ: "Hôm qua về nhà ngủ một giác dậy, bụng không còn đau nữa, cũng có sức rồi, hơn nữa bệnh chàm của mẹ tôi cũng tốt hơn nhiều."
 
 Sau khi bà lão ăn xong về nhà hôm qua, dạ dày khó chịu mãi không khỏi đã thoải mái hơn rát nhiều, bệnh chàm lâu ngày cũng thuyên giảm: "Hôm qua khi ăn, tôi còn lo hải sản này sẽ khiến bệnh chàm ở chân nghiêm trọng hơn, không ngờ không những không nghiêm trọng hơn mà còn tốt hơn nhiều."
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Không sao là tốt rồi."
 
 "Tôi sẽ đến thêm vài lần nữa, để củng có thêm." Tiểu Vương cũng buông lỏng trái tim đang treo lơ lửng: "Chủ quán, thực sự cảm ơn cô, cô là thần của tôi."
 
 "... Tôi chỉ là một đầu bép." Diệp Cửu Cửu không dám nhận danh hiệu như vậy: "Các vị cứ tiếp tục ăn, có việc gì thì gọi tôi."
 
 Tiểu Vương ừ một tiếng: "Chủ quán cứ bận việc của mình đi."
 
 Sau khi Diệp Cửu Cửu đi, Tiểu Vương nói với mẹ: "Mẹ uống nhiều canh cá này một chút, tươi lắm."
 
 "Đang uống đây, con mới phải uống nhiều vào." Hôm qua bà lão còn hoài nghỉ nhưng hôm nay đã tin rồi, giống như những bà lão khác tin vào việc mua thực phẩm chức năng vậy, vô cùng sùng bái: "Chủ quán chắc chắn là Bồ Tát chuyền thé."
 
 Tiểu Vương cũng nghĩ vậy, néu không thì sao họ lại khỏe lên nhanh như vậy? IiQt Dan khac la những VỊ khach bỊ liệt da den trược do, ngươi vợ đang bững bát cơm trộn đậu hũ tôm sót lòng đỏ trứng muối đút cho người chồng đang nằm trên giường nhỏ, thỉnh thoảng lại đút một thìa canh cá tầm: "Ông Vương, chúng ta uống nhiều canh này một chút."
 
 "Được." Người chồng cười gật đầu, rất phối hợp với vợ.
 
 Trước đây ông ấy có hơi muốn từ bỏ, nhưng lần trước đến đây ăn thử một lần như chết ngựa coi như ngựa sống, sau khi về nhà thì thấy phần lưng trước đây không có cảm giác gì hơi nóng, thỉnh thoảng có cảm giác khí huyết lưu thông.
 
 Lúc đó ông ấy còn không dám tin, sau đó thỉnh thoảng lại có cảm giác, sau khi xác định không phải ảo giác, ông ấy và vợ đều vô cùng phấn khích, lập tức quyết định hôm sau sẽ đến ăn thêm một làn nữa.
 
 Mặc dù rất đắt, nhưng chỉ cần có thể giúp ông ấy hỏi phục, dù có phải đập nỏi bán sắt cũng phải kiên trì ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận