Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 456:

Chương 456:Chương 456:
 
 "Em đi ngay bây giờ." Tiểu Ngư nói xong liền nuốt chửng nót viên chả mực và càng cua còn lại, sau đó đứng dậy chạy về phía sân sau, hùng dũng oai vệ, hôm nay nhát định phải tiêu diệt mỡ thừa.
 
 Diệp Cửu Cửu đi theo nhắc nhở: "Em chạy chậm thôi, ăn no rồi vận động sẽ đau bụng."
 
 Tiểu Ngư ò lên một tiếng, tốc độ chậm lại một chút nhưng vào bếp rồi lại chạy nhanh như bay.
 
 Diệp Cửu Cửu chỉ có thể coi như không nhìn tháy, quay người đi giúp khách hàng tính tiền.
 
 "Chủ quán, cuối tuần chúng tôi lại đến." Vợ chồng cầu con chiều nay phải về quê rồi, trước khi đi còn có chút không nỡ.
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu đáp ứng.
 
 "Chủ quán, chúng tôi có dịp sẽ lại đến." Trương Hân dắt con gái đi đến cửa, vẫy tay với Diệp Cửu Cửu: "Chủ quán, có dịp gặp lại."
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Chúc cô mọi chuyện thuận lợi."
 
 "Cảm ơn chủ quán." Trương Hân nói xong liền dắt con gái bước ra ngoài.
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn theo bóng lưng Trương Hân, lằn này cô ấy không còn như lúc trước khi đến đây, cần thận từng li từng tí, lo lắng bát an, mà là ưỡn thẳng lưng, trông như cuối cùng đã thoát khỏi bóng ma của bà mẹ chồng độc ác cùng người chồng nhu nhược.
 
 Trong lòng cô thầm nói với Trương Hân một tiếng có lên.
 
 Sau khi khách lần lượt ra về, Diệp Cửu Cửu dọn dẹp sạch sẽ nhà hàng và bếp, sau đó chuẩn bị bữa trưa.
 
 "Chúng ta ăn tạm một chút nhé?" Diệp Cửu Cửu thấy bụng Tiểu Ngư vẫn còn căng phông, vì vậy cô bàn với Lăng Dư ăn đơn giản một chút.
 
 Lăng Dư không biết nấu ăn, đương nhiên không có ý kiến.
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn căn bếp sạch sẽ, tạm thời không muốn nấu nướng, vì vậy cô làm một con cá đói háp, thêm một phần canh cá bạc, ngoài ra còn dọn nót phần cua còn lại cho Lăng Dư.
 
 Đợi bày lên bàn, Tiểu Ngư trượt xe trượt tay của cô bé đến, cô bé ngửa mặt nhìn bữa trưa trên bàn: "Có cua lớn."
 
 Diệp Cửu Cửu cười đáp một tiếng đúng: "Đúng vậy, có muốn ăn thêm một chút không?"
 
 Tiểu Ngư mới ăn chưa đầy nửa tiếng, bụng vẫn còn hơi no, mặc dù rất thèm nhưng cô bé vẫn lắc đầu nói không cần: "Không thể ăn nhiều đâu, sẽ tăng cân."
 
 Lăng Dư đang uống nước ngạc nhiên nhìn Tiểu Ngư đã cháp nhận sự thật: II©eu gư ạm ử mọt tieng. Anh an đi, an cho Đ€O..
 
 Diệp Cửu Cửu nghe xong liền bật cười: "PhụtI"
 
 Lăng Dư ngước mắt nhìn cô: "Vui sao?"
 
 "Vui chứ." Diệp Cửu Cửu cười gật đầu, tiện tay đưa cả một chậu đầy ắp cua Alaska cho Lăng Dư: "Ăn nhiều vào."
 
 Tiểu Ngư cười tít mắt phụ họa: "Anh ăn cho béo."
 
 Diệp Cửu Cửu chống cằm: "Đây là tình yêu của Tiểu Ngư dành cho anh trai, anh nhát định phải nhận láy."
 
 Tiểu Ngư sau khi cô nói xong liền bắn thêm một phát: "Cửu Cửu cũng ăn cho béo."
 
 Diệp Cửu Cửu nghe lời cô nhóc nói, lập tức lộ ra vẻ mặt buồn bã: "Chị đối xử tốt với em như vậy, em còn muốn chị béo lên sao?"
 
 Tiểu Ngư cười he he rất vui vẻ: "Chúng ta cùng béo."
 
 Lăng Dư nhướng mày, mỉm cười đẩy cua Alaska cho Diệp Cửu Cửu: "Ăn nhiều Vào."
 
 Diệp Cửu Cửu lặng lẽ đẩy cua Alaska trả lại cho Lăng Dư: "Oan oan tương báo đến bao giờ, anh cứ từ từ ăn."
 
 Lăng Dư cười hỏi cô: "Đây chẳng phải là tình yêu của Tiểu Ngư dành cho cô sao?"
 
 Tiểu Ngư cũng ngẳng đầu nhìn Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu?"
 
 Đối mặt với đôi mắt xanh biếc của Tiểu Ngư, Diệp Cửu Cửu sao có thể nói ra được chữ "không", cô bát lực nhìn Lăng Dư, mỹ nhân ngư lớn như vậy sao lại có thể vô liêm sỉ như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận