Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 708:

Chương 708:Chương 708:
 
 Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Em ở lại với cha mẹ thật ngoan nhé."
 
 Tiểu Ngư chớp đôi mắt to long lanh: "Nhưng nếu chị không đưa em đi, sẽ không có ai giúp chị làm việc."
 
 Diệp Cửu Cửu muốn nói lại thôi: "..."
 
 Thực ra em cũng không giúp được gì.
 
 "Không cần em giúp, chị sẽ tìm người khác làm việc." Diệp Cửu Cửu cười xoa xoa khuôn mặt mũm mĩm của cô bé, gần đây ngày nào cũng ăn thịt kho tàu, gà kho, cá kho tàu các kiểu, má lại béo thêm một chút.
 
 Nhưng may là ngày nào cũng chạy nhảy theo cô, trên người không có nhiều thịt thừa.
 
 "Chị tìm em làm việc cho chị đi, em làm tốt, làm nhanh." Tiểu Ngư ôm chầm lấy cô, sợ cô không đưa mình đi: "Chị không được bỏ rơi em."
 
 Diệp Cửu Cửu ngồi xổm xuống nắm lấy bàn tay nhỏ của cô bé, kiên nhẫn nói với cô bé: "Sẽ không bỏ rơi em, chỉ là chị tạm thời phải về nhà có việc, một thời gian nữa lại đến tìm em chơi."
 
 "Chị lừa người, chị đi rồi sẽ không đến nữa." Tiểu Ngư nắm chặt tay cô: "Đưa em đi cùng, sau này lại cùng đến."
 
 Đứa nhỏ này cũng khá thông minh.
 
 Diệp Cửu Cửu bất lực nhìn cô bé: "Về nhà chị rất bận, chắc chắn không thể chăm sóc em chu đáo, em ở đây, cha mẹ và mọi người khác sẽ chăm sóc em thật tốt."
 
 Tiểu Ngư nói thế nào cũng không chịu: "Vậy thì em cũng có thể chăm sóc chị."
 
 Diệp Cửu Cửu chọc chọc má cô bé, cô bé chăm sóc cô còn được: "Em muốn về với chị thì phải làm việc, còn phải đi học, em xem Lạc Lạc sợ nhất là đi học, em không sợ sao?"
 
 Tiểu Ngư hơi sợ nhưng vẫn muốn đi cùng Diệp Cửu Cửu: "Phải về nhà."
 
 Diệp Cửu Cửu thấy không dọa được cô bé, bất lực thở dài: "Phải thế nào em mới chịu hứa với chị?"
 
 Tiểu Ngư hừ hừ: "Không hứa gì cả, dù sao chị cũng phải đưa em đi, nếu không em sẽ khóc cho chị xem."
 
 "À há, giỏi lắm, còn dám uy hiếp chị nữa." Diệp Cửu Cửu chỉ biết cười khổ: "Sao em lại hung dữ thế này chứ?"
 
 "Chị không cần em nữa, em còn không được tức giận sao?" Tiểu Ngư tủi thân bĩu môi: "Chị mau nói không có đi."
 
 Nếu chị nói có, em sẽ thực sự khóc cho xeml
 
 "Không có, không có." Diệp Cửu Cửu nhẹ nhàng thở dài, cô cũng không nỡ xa Tiểu Ngư, nhưng cô bé còn có gia đình, cô không thể ích kỷ đưa cô bé về thế giới đó được.
 
 Tiểu Ngư tủi thân: "Vậy sao chị không đưa e đi?"
 
 Diệp Cửu Cửu vuốt tóc cho cô bé: "Ở đây vui như vậy, còn có vô số hải sản cho em ăn, còn có cha mẹ và anh trai, em không muốn ở đây sao?"
 
 Tiểu Ngư nằm trên người cô, mềm mại nói: "Nhưng em muốn ở cùng chị.
 
 Diệp Cửu Cửu xoa xoa đầu cô bé: "Em nói như vậy cha mẹ sẽ buồn lắm đó."
 
 "Đại nhân, chúng tôi không sao." Cha nhân ngư và mẹ nhân ngư trao đổi xong thì tiến lên nói: "Đại nhân, nếu ngài không chê Tiểu Ngư ồn ào thì hãy để Tiểu Ngư đi cùng ngài."
 
 Diệp Cửu Cửu: "Nhưng cô bé nên ở trong biển, như vậy tốt hơn cho cô bé."
 
 Nước của vùng biển Lãng Quên có lợi cho các loài hải tộc.
 
 Mẹ nhân ngư mặc dù rất muốn con gái ở trong biển nhưng thấy cô bé nhất quyết không chịu buông tay đại nhân Cửu Cửu, cũng chỉ có thể nhịn không nỡ nói: "Con bé thỉnh thoảng về thăm là được, chỉ cần đại nhân không chê con bé là được."
 
 Diệp Cửu Cửu vội nói: 'Cháu đương nhiên không chê cô bé, chỉ là mọi người thực sự yên tâm sao?” "Đại nhân, con bé ở cùng ngài, chúng tôi còn yên tâm hơn, ngài có thể thích Tiểu Ngư là may mắn của con bé." Mẹ nhân ngư nhìn Tiểu Ngư trở nên hoạt bát đáng yêu, thấy đại nhân Cửu Cửu chăm sóc Tiểu Ngư còn tốt hơn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận