Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 331:

Chương 331:Chương 331:
 
 "Hơn nữa cả một ngày rồi, sao bọn mi vẫn còn sống?" Buổi chiều rất nóng, Diệp Cửu Cửu tưởng chúng đã bị nóng chết từ lâu rỏi.
 
 Cua bướu san hô giơ càng lên, như muốn nói: Cô nói gì cơ? Nói lại lần nữa thử xem?
 
 "Làm bản khắp nơi rồi còn hung dữ thé." Diệp Cửu Cửu cần thận tránh mấy con cua này, đặt túi rác vào thùng rác lớn bên ngoài, sau khi quay lại thì dùng kẹp gắp từng con bỏ vào thùng, lại láy một thứ gì đó đậy lại, tránh chúng lại bò ra.
 
 Cô nhìn sàn bếp đầy đầu mỡ, bát lực thở dài, rút nguồn điện các thiết bị trong bếp, sau đó đồ bột giặt rẻ tiền xuống sàn, rồi càm cây lau nhà đẩy sàn nhà đầy đầu mỡ ra ngoài.
 
 Tiểu Ngư vừa ngâm đuôi xong đi ra, ngạc nhiên nhìn những bong bóng màu vàng khắp sàn nhà: "Cửu Cửu, chị đang chơi bong bóng à?"
 
 "Không phải." Diệp Cửu Cửu bát lực nhìn cái xô nhỏ đựng đám cua dưới mái hiên: "Chúng làm rách túi, làm dầu đỏ khắp nơi."
 
 "Em giúp chị." Tiểu Ngư tức giận đi đến bên cạnh, chống nạnh mắng vào thùng nước: "Cua hư! Không ăn được thì thôi, còn làm hỏng đồ của Cửu Cửu, không ngoan chút nào!"
 
 Diệp Cửu Cửu: "..."
 
 Cô bát lực lắc đầu: "Tránh ra một chút, chị phải ra ngoài dọn dẹp."
 
 Diệp Cửu Cửu vừa nói vừa đổ thêm một ít bột giặt ra sàn bên ngoài, rửa sạch chỗ dầu mỡ vừa nhỏ giọt.
 
 "Giúp chị nè." Tiểu Ngư cúi xuống cằm chai nước giặt đổ xuống đất.
 
 "Đừng đỏ..." Diệp Cửu Cửu muốn ngăn cản nhưng đã không kịp, Tiểu Ngư đã đổ nửa chai xuống, đủ để cô ấy rửa sạch cả trong và ngoài sân.
 
 Tiểu Ngư chớp mắt ngơ ngác: "Á?"
 
 Diệp Cửu Cửu giải thích: "Đỏ nhiều quá rồi."
 
 Tiểu Ngư sợ hãi nhìn cô: "Thế thì làm sao bây giờ?"
 
 "Chỉ có thể xả thêm nước đề rửa sạch." Diệp Cửu Cửu mở vòi nước, nước sạch bắt đầu chảy ra liên tục, chúng cuốn sạch bột giặt trên sàn tạo thành một đống bọt trắng xóa, bọt từ từ dâng lên, thậm chí tràn lên cả bậc thang bên ngoài bếp.
 
 "Nhiều bọt quá." Trẻ con đều thích những thứ này, Tiểu Ngư cũng không ngoại lệ, cô bé cẳn thận đi vòng quanh bọt, đưa tay ra bắt bọt.
 
 Cô bé hai tay nâng một cục bọt lớn, phán khích gọi Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu- Chị xem này-"
 
 Diệp Cửu Cửu quay lại nhìn cô bé đang mải mê vớt bọt: "Em còn có thẻ thỏi bọt nữa." |I©eu gư khong ñhi€uUu lam. IhOI¿.
 
 "Là như thế này." Diệp Cửu Cửu lấy một cái ống hút từ cửa sổ bếp đưa cho Tiểu Ngư: "Nâng trên tay, sau đó dùng sức thỏi nhưng cẩn thận đừng để hút vào miệng, nước này đã rửa sàn rất bẳn."
 
 Tiểu Ngư chưa bao giờ chơi thỏi bong bóng, mắt sáng lên, cô bé cắn ống hút dùng sức thỏi vào đống bọt trên tay.
 
 Ban đầu chỉ là một đống bọt nhưng dưới sự có gắng của Tiểu Ngư, cô bé đã thỏi ra một chuỗi bong bóng trong suốt, dưới ánh đèn phản chiếu một vòng ánh sáng màu vàng.
 
 "Oa, đẹp quá." Tiểu Ngư vui mừng thỏi thêm một số bong bóng, bong bóng theo gió bay khắp nơi, một số cũng bay về phía Diệp Cửu Cửu.
 
 Những bong bóng này đã rửa sàn, Diệp Cửu Cửu lùi lại, tránh những bong bóng này nhưng những bong bóng này như có mắt, cứ đuỏi theo cô bay tới.
 
 Đúng lúc bong bóng sắp rơi vào đầu cô, một bàn tay thon dài trắng nõn đã chặn lại bong bóng trên đầu cô.
 
 Cô ngước mắt nhìn chủ nhân của bàn tay, vừa vặn lại chạm vào đôi mắt xanh xám của anh, sâu thẳm như biển, như nước biển đang chảy trong mắt anh.
 
 Diệp Cửu Cửu cảm thấy đôi mắt của Lăng Dư như chứa cả một vùng biển, mà dưới mặt biển tĩnh lặng này ẳn chứa những con sóng dữ dội vô tận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận