Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 390:

Chương 390:Chương 390:
 
 "Cũng khá ổn." Diệp Cửu Cửu hài lòng gật đầu.
 
 "Đúng vậy." Tiểu Ngư cũng không kén ăn chút nào, một miếng tôm quỷ đỏ, một thìa cơm rang trứng, ăn rất ngon.
 
 "Oa~" Tiểu Ngư nuốt xuống rồi lại ăn một miếng bào ngư bích hổ giòn mềm béo ngậy, một thìa cơm rang trứng: " Cửu Cửu, cái này cũng ngon lắm."
 
 Kết hợp tôm quỷ đỏ và bào ngư bích hổ đất tiền như vậy với cơm rang trứng, có lẽ chỉ có họ, Diệp Cửu Cửu cười ừ một tiếng: "Đây hắn là bữa cơm rang trứng xa xỉ nhất của chị rồi."
 
 Lăng Dư nhìn tôm quỷ đỏ và bào ngư mà trước đây anh không thèm để mắt tới: "Trong biển còn rất nhiều thứ khác ngon hơn."
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn anh: "Tôi chưa từng ăn qua, đây là tôm và bào ngư ngon nhất mà tôi từng ăn."
 
 Lăng Dư nhẹ giọng nói: "Tủ lạnh sẽ còn giao đến những thứ khác."
 
 "Hy vọng tủ lạnh có thể mạnh mẽ hơn." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Máy loại hải sản khác ở chỗ các người ra sao?" Cô càng ngày càng tò mò về thé giới của Tiểu Ngư.
 
 "Đều ngon hết!" Tiểu Ngư ở bên cạnh mở miệng nói một cách mềm mại.
 
 Câu nói này của Tiểu Ngư khiến tai Diệp Cửu Cửu nghe cũng muồn mọc kén: "Có thứ gì mà em cảm tháy không ngon không?"
 
 Tiểu Ngư nhớ đến món khổ qua xào tôm đã ăn trước đó, một vị đắng tràn lên đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nốn lại biến thành màu xanh: "Khổ qua."
 
 Diệp Cửu Cửu có tình trêu cô bé: "Vậy ngày mai chị làm khổ qua nhỏi tôm."
 
 "..." Tiểu Ngư không thẻ tin được nhìn Diệp Cửu Cửu, cô bé không thích ăn mà Cửu Cửu còn làm sao? Thật xáu xal
 
 Diệp Cửu Cửu chống cằm nhìn cô bé lộ ra vẻ mặt bát lực, cười đến nỗi vai run lên: "Đùa em thôi."
 
 Tiểu Ngư ngạc nhiên nhìn cô: "... Cửu Cửu thật xáu xa."
 
 "Chị xáu xa ở đâu? Làm cho em nhiều món ngon như vậy." Diệp Cửu Cửu xoa đầu cô bé: "Nhóc vô lương tâm."
 
 Tiểu Ngư không hề tức giận, ngược lại còn cười khúc khích, một cô bé nhỏ nhắn mềm mại, đáng yêu vô cùng: "Cửu Cửu không làm đắng đắng, chỉ làm ngon ngon thôi, sau này em sẽ dẫn Cửu Cửu đi ăn ngon ngon."
 
 Diệp Cửu Cửu nhướng mày: "Dẫn đi đâu ăn ngon?"
 
 Tiểu Ngư trả lời một cách giòn tan: "Nhà em."
 
 "Nhà em?" Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư vẻ mặt nghiêm túc: "Nhưng em sống dưới nước mà." |I€U Ngữ chợp chợp đöI mát tO tron XO€: ©h|I DI€L DƠI ma-_
 
 Diệp Cửu Củu giải thích: "Mặc dù chị biết bơi nhưng không có đuôi, không thể giống như em nín thở rát lâu ở dưới đó, chị ở trong nước không thở được sẽ chết."
 
 "Thế sao2" Tiểu Ngư hoảng hót, lo lắng nhìn Diệp Cửu Cửu: "Không để Cửu Cửu chết."
 
 Diệp Cửu Cửu cười ừ một tiếng: "Cho nên là, chị không đi được."
 
 "Nhưng em muốn chị đi." Tiểu Ngư không màng đến việc ăn tôm và bào ngư mà cô bé thích, quay đầu kéo tay anh trai, há miệng nhỏ đầy dầu mỡ: "Anh ơi- Anh dẫn Cửu Cửu đi-"
 
 Diệp Cửu Cửu hỏi: "Dẫn chị đi?"
 
 "Vâng ạ." Tiểu Ngư chỉ vào anh trai: "Anh trai lợi hại, có thể khiến Cửu Cửu không chét."
 
 Diệp Cửu Cửu bỗng trở nên tò mò, cô nhìn về phía Lăng Dư: "Lợi hại vậy sao?"
 
 "Anh hai lợi hại lắm." Tiểu Ngư đặt muỗng cơm xuống, dang hai tay ra làm động tác "Anh áy bắt con cá lớn cỡ này nè, rồi bọn mình ngồi lên đó không sợ rơi xuống nước luôn."
 
 Diệp Cửu Cửu cười hỏi: "Cỡ lớn là cỡ nào?"
 
 "Là thế này này." Tiểu Ngư nhìn quanh bón phía, cuối cùng chỉ vào nhà hàng hình chữ nhật: "Cá lớn hơn cả chỗ này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận