Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 701:

Chương 701:Chương 701:
 
 "Không được, đây là của chúng tôi." Tiểu Ngư nói xong còn căn một miếng đùi gà lớn, mùi thơm nức mũi của đồ nướng khiến các hải tộc không kìm được nuốt nước bọt.
 
 "Tiểu điện hạ, ngài muốn thế nào mới chịu?" Một trong những loài nhuyễn thể lấy ra một viên ngọc trai đỏ hồng đưa cho Tiểu Ngư: "Tôi dùng cái này đổi với ngài, được không?"
 
 Tiểu Ngư đang gặm đùi gà lập tức bị viên ngọc trai đỏ như anh đào thu hút: "Đối với tôi sao?"
 
 "Đúng vậy, đổi với ngài." Tộc biển nhuyễn thể thực sự rất muốn thử đồ ăn do đại nhân Cửu Khanh làm.
 
 Những người còn lại thấy Tiểu Ngư động lòng, vì vậy cũng lần lượt lấy ra những đồ trang sức, vật phẩm có giá trị tương đối đẹp mắt trên người mình để đổi, dù sao thì ai có thể từ chối đồ ăn do chủ nhân của vùng biển Lãng Quên làm? Ăn đồ ăn do đại nhân Cửu Khanh làm tương đương với việc được ban phước: "Tiểu điện hạ, có thể đôi không?"
 
 Tiểu Ngư nghĩ rằng Cửu Cửu thích ngọc trai đẹp, vì vậy đã nhận viên ngọc trai đỏ hồng: "Vậy đổi cho ngươi hai miếng thịt gà, không có nhiều hơn đâu."
 
 Nhuyễn thể: "Được."
 
 Những hải tộc khác lập tức tranh nhau nói: "Chúng tôi cũng muốn."
 
 Tiểu Ngư võ bàn: "Xếp hàng, không được giành."
 
 Những hải tộc khác hoàn toàn không vì cô bé là trẻ con mà tức giận, ngược lại đều ngoan ngoãn bắt đầu xếp hàng, chờ đổi đồ ăn do đại nhân Cửu Khanh làm.
 
 Tiểu Ngư nhận một viên ngọc trai lớn, bạch tuộc lớn dùng vỏ sò nhỏ bằng lòng bàn tay múc ra hai miếng thịt gà, ngoài ra còn múc thêm một ít nấm và nước dùng.
 
 Nhuyễn thể nhận thức ăn rồi đi sang một bên, không kìm được nếm thử. Những hải tộc khác hỏi: "Thế nào?”
 
 "Cảm giác hoàn toàn khác với thức ăn trong nước, ăn rất dai, còn rất thơm." Nhuyễn thể lại nếm thử một cách cẩn thận: "Chất thịt không bằng độ tươi ngọt của hải sản, nhưng càng nhai càng thơm, là hương vị chưa từng nếm thử trước đây."
 
 "Tôi cũng thử xem." Một hải tộc khác nhận được thịt gà cũng nếm thử, mặc dù thịt gà hơi dai nhưng đối với đám hải tộc có răng rất tốt và sắc nhọn thì hoàn toàn không thành vấn đề, hắn trực tiếp nhai nát thịt gà cùng với xương, sau khi nhai nát thì thấy mùi vị càng thơm hơn.
 
 Hắn nhìn vào vỏ sò trống rỗng: "Ăn hết rồi, tôi có thể lấy thêm hai miếng nữa không?"
 
 Bạch tuộc lớn nhắc nhở: "Xếp hàng lại, đừng vứt vỏ sò, không còn nhiều nữa."
 
 Nhuyễn thể ăn xong cũng xếp hàng ở phía sau: "Được, tôi xếp hàng ngay bây giờ."
 
 Đám hải tộc này về cơ bản đều là thủ lĩnh của một bộ tộc nào đó, hoặc là trưởng lão, hoặc điện hạ có địa vị cao quý, v. v., tất cả đều rất giàu có, có thể liên tục lấy ra ngọc trai, mã não, ngọc bích, một lúc sau, đĩa bào ngư lớn trước mặt Tiểu Ngư đã đựng đầy một đĩa lớn.
 
 Sau khi bán hết gà hầm nấm, bạch tuộc lớn lại bắt đầu bán canh gà, nhưng những người vây quanh ngày càng đông, có hải tộc từ bên ngoài đến, cũng có hải tộc trong liên minh của chính họ, vài trăm người mỗi người một phần ăn.
 
 Mọi người vừa ăn vừa khen đại nhân Cửu Khanh: "Đại nhân Cửu Khanh trước đây đã tiêu hao rất nhiều để bảo vệ hải tộc chúng ta, bây giờ trở về lại nang đến cho chúng ta đồ ăn ngon, đại nhân thật tốt."
 
 "Chúng ta có đức hạnh gì mà lại được ăn đồ ăn do đại nhân Cửu Khanh làm."
 
 Tên cá mập ăn thịt đi ngang qua nhìn mấy người với vẻ mặt u ám: "Đồ do đại nhân Cửu Khanh làm là gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận