Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 308:

Chương 308:Chương 308:
 
 Nếu là vài năm trước, cô ấy chắc chắn sẽ không nói gì, nhưng bây giờ vẫn nên tiết kiệm thì tiết kiệm.
 
 Chu Cường tính toán tiền công chưa nhận được của mình: "Ngày mai anh đổi công trường khác làm vài ngày nữa sẽ thanh toán, đến lúc đó sẽ có tiền dư, các con về có thẻ đi thử, tiện thể đi dạo phó dân gian, bên đó sửa đẹp lắm, đúng không mẹ?"
 
 "Đừng đi nữa, cứ để dành đi." Bà lão không muốn con trai và con dâu cãi nhau, lặng lẽ đẩy xe lăn về phòng, bà vịn vào thành giường run rẩy đứng dậy, sau đó từ từ nằm lên giường, trong lòng có tâm sự nên bà lão không để ý tháy khi mình đứng dậy không còn đau như trước nữa.
 
 Nhà hàng.
 
 Diệp Cửu Cửu vừa mới nấu xong bữa trưa.
 
 Bữa trưa của bọn họ là há cảo tôm và bò luộc, ngoài ra còn làm một con cá hoàng đế áp chảo và cá thu đuôi én kho mặn, ngoài ra còn có một phần canh cá nắm tùng nhung.
 
 "Một, hai, ba, bốn, năm." Tiểu Ngư chỉ vào tất cả các món ăn rồi đếm: "Chúng †a ăn năm món."
 
 Diệp Cửu Cửu bắt đầu chia đũa: "Đếm khá rõ ràng, ai dạy vậy?"
 
 "Em tự đếm." Tiểu Ngư cầm đũa nhắm vào đĩa há cảo tôm gần mình nhát nhưng đũa quá nhỏ, căn bản không múc được, cô bé nhìn Diệp Cửu Cửu, lại nhìn anh trai, sau đó thử đưa móng vuốt nhỏ của mình ra.
 
 Tháy Diệp Cửu Cửu không nói gì, cô bé cầm lấy một chiếc há cảo tôm trong veo, há miệng cắn mất một nửa, miệng nhét đầy ứ: "Ngon quái"
 
 "Ăn thì đừng nói chuyện, cẩn thận bị sặc." Diệp Cửu Cửu múc cho mình một bát canh cá, từ từ uống từng ngụm nhỏ.
 
 Tiểu Ngư chớp mắt: "Nhưng em muốn nói chuyện với chị thì phải làm sao?"
 
 "Nuốt hết rồi nói tiếp." Diệp Cửu Cửu cũng múc cho cô bé một bát canh: "Em cũng uống chút canh đi."
 
 Tiểu Ngư đặt há cảo tôm xuống, ngoan ngoãn nghe lời bưng bát canh lên uống một ngụm: "Ngon quá."
 
 Lăng Dư đang gắp thịt bò luộc mềm mại: "Chỉ biết nói ngon thôi sao?"
 
 Cá nhỏ trợn tròn mắt: "Anh không tháy ngon sao?"
 
 Không đợi Lăng Dư mở miệng, Tiểu Ngư đã mách lẻo với Diệp Cửu Cửu: " Cửu Cửu, anh trai nói đồ chị náu không ngon."
 
 Tay càm đũa của Lăng Dư khựng lại: "Nếu em cũng dùng được sự lanh lợi này vào việc học chữ thì cũng không đến nỗi viết mãi nửa ngày không xong."
 
 Tiểu Ngư uất ức nhìn anh trai, nói chuyện tử tế, đừng có công kích tinh thần. Nghe thay CUỘC dOI thoại cua nai anh em, UIỆp C©ưu CưƯU che mại CƯƠI, nhướng mày nhìn Lăng Dư: "Vậy anh tháy ngon hay không ngon?"
 
 Lăng Dư nhìn cô, giọng nói rất nhẹ, nói một tiếng: "Ngon."
 
 Diệp Cửu Cửu nhướng mày, không ngờ Lăng Dư lại thoải mái thừa nhận như vậy, khóe miệng cô cong lên, đầy ý cười gật đầu: "Cảm ơn lời khen."
 
 Lăng Dư nhìn Diệp Cửu Cửu cười như hoa, tâm trạng cũng rát tốt.
 
 Nhưng Diệp Cửu Cửu không để ý đến sự khác thường của anh, tiếp tục gắp thức ăn cho Tiểu Ngư: "Ăn nhiều cá mới cao lớn được."
 
 "Ăn nhiều để cao như anh trai." Cá nhỏ hung dữ cắn vào thịt cá hoàng đế: "A ụ"
 
 Lăng Dư cúi mắt nhìn Cá nhỏ đang mơ mộng: "Hừ"
 
 Tiểu Ngư nghiêng đầu nhìn anh trai, hừ hừ.
 
 Ăn trưa xong.
 
 Dọn dẹp vệ sinh xong, Diệp Cửu Cửu vào phòng nghỉ ngơi, nghỉ một tiếng rồi dậy ngồi một lúc ở phòng khách.
 
 Trời bên ngoài nóng, Tiểu Ngư ngâm cũng lười không muốn động đậy, nằm trên ghế sofa bắt chéo chân ăn kem.
 
 Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư cũng ngồi bên cạnh ăn nho và dưa háu ướp lạnh rồi xem tivi, xem một lúc thì đã hơn năm giờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận