Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 761:

Chương 761:Chương 761:
 
 Tiểu Ngư nhỏ giọng nói: "Em bây giờ đã thấy khó chịu rồi."
 
 Diệp Cửu Cửu sửng sốt: "Hả? Sao lại khó chịu?"
 
 Tiểu Ngư nắm chặt lòng bàn tay: "Muốn về nhà."
 
 "Mới đến thôi mà." Diệp Cửu Cửu cười xoa nhẹ khuôn mặt mềm mại mịn màng của cô bé: "Em vào trải nghiệm trước đi, học thêm chút kiến thức, sau này em sẽ là người có học thức nhất tộc nhân ngư."
 
 Bạch tuộc lơn nhanh chóng đảo mắt: "Chủ quán, đây là cpu."
 
 "... Từ đó gọi là pua." Diệp Cửu Cửu sửa lại.
 
 (pua: bên Trung thường dùng từ này để nói về hành vi thao túng tâm lý)
 
 "Pua gì cơ?" Tiểu Ngư cảm thấy không phải từ gì hay ho.
 
 "Em học hành tử tế rồi sẽ biết.' Diệp Cửu Cửu kéo lại quần áo cho cô bé: "Bảo bối vào đi, học hành tử tế nhé, chiều anh trai và chị đến đón em."
 
 Lăng Dư đứng bên cạnh tùy ý buộc tóc, nhìn Tiểu Ngư vẫn chưa muốn vào, thúc giục: "Vào đi."
 
 "Vào sớm thì vê nhà sớm."
 
 Tiểu Ngư tin là thật, kéo kéo cặp sách nói được rồi: 'Cửu Cửu, anh trai, em vào đây."
 
 Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Vào đi."
 
 Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng, quay người đi vào.
 
 Bạch tuộc lớn bên cạnh nhìn xung quanh, phát hiện có mấy đứa trẻ cứ nhìn chằm chằm Tiểu Ngư, không biết muốn làm gì, thế là lại dặn dò cô bé cẩn thận: "Nếu bị bắt nạt thì đánh trả, đánh không lại thì chúng tôi đến giúp eml"
 
 Tiểu Ngư nhìn anh trai và Cửu Cửu, muốn xem ý của hai người.
 
 Lăng Dư hơi nhướng mày, không có ý ngăn cản.
 
 Tiểu Ngư thấy anh trai không phản đối, cười ừ một tiếng, tiện thể mài mài răng nanh sắc nhọn, chuẩn bị xé nát bất kỳ ai dám bắt nạt cô bé.
 
 Cô giáo Đường Đường: Anh trai của Tiểu Ngư sao lại bá đạo thế?
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn mấy người bạch tuộc lớn, không nói gì: "Mặc dù vậy, trẻ con vẫn nên hòa thuận với nhau."
 
 Tiểu Ngư gật đầu: "Em không ra tay trước."
 
 Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng, được rồi, ra tay sau là tự vệ: 'Không đến mức bất đắc dĩ thì không được đánh người, nếu thực sự phải đánh thì đánh nhẹ tay một chút."
 
 Cô giáo Đường Đường:...
 
 Ôi trời, người đẹp dễ thương như vậy, sao không có ai dễ nói chuyện thế này.
 
 Diệp Cửu Cửu xoa xoa đầu cô bé: "Không còn sớm nữa, vào đi."
 
 "Vâng, Cửu Cửu nhớ phải nhớ em." Tiểu Ngư lưu luyến vẫy tay tạm biệt Diệp Cửu Cửu, sau đó đeo cặp sách đi vào, vừa bước vào cổng trường thì gặp Lạc Lạc.
 
 Lạc Lạc vừa nhìn thấy cô bé đã chạy đến, ôm chầm lấy cô bé: "Tiểu Ngư, cậu cũng đến trường mẫu giáo à?"
 
 Cô giáo Đường Đường đi theo sau, căng thẳng nhìn Tiểu Ngư, đừng có ra tay đánh người nhé.
 
 Tiểu Ngư không ra tay nhưng vẫn đẩy Lạc Lạc ra, nghiêm mặt ừ một tiếng.
 
 Lạc Lạc nghiêng đầu nhìn Tiểu Ngư không vui: "Sao cậu không vui thế?"
 
 Tiểu Ngư ừ một tiếng: "Cậu đi học còn vui nổi à?"
 
 Lạc Lạc cũng thấy không vui nhưng không đi học sẽ bị đánh đòn, cậu bé vẫn đến đây chơi một lát: "Tiểu Ngư bây giờ cậu hiểu cảm giác của tớ rồi chứ, đi học như đi chôn, đau khổ lắm."
 
 Tiểu Ngư gật đầu, cô bé hiểu.
 
 "Haizz." Lạc Lạc lại thở dài: "Tiểu Ngư cậu học lớp nào? Tớ lát nữa đến †ìm cậu chơi." Tiểu Ngư quay đầu nhìn cô giáo Đường Đường, mím chặt môi: "Cô giáo?"
 
 Vẻ mặt không cảm xúc của cô bé rất giống Lăng Dư, mang theo khí thế của công chúa nhân ngư, cô giáo Đường Đường bị nhìn đến nỗi lưng cứng đờ, vô thức đáp: "Chúng ta ở lớp Đậu Mầm."
 
 "Tớ biết lớp Đậu Mầm ở đâu, tớ đợi một lát nữa tan học sẽ đến tìm cậu chơi." Lạc Lạc vẫy tay với Tiểu Ngư: "Cậu cũng có thể đến tòa nhà phía sau tìm tớ ở lớp Hoa Hướng Dương."
Bạn cần đăng nhập để bình luận