Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 703:

Chương 703:Chương 703:
 
 Tiểu Ngư kẹp một miếng trứng rán vàng ươm giòn rụm cho vào miệng, trứng rán đã khuấy rồi rán lên càng thơm ngon hơn, cô bé có thể ăn liền mấy miếng, ăn xong lại gặm một cái đùi gà, thịt gà thấm đâm hương thơm của lá sen, vừa mềm vừa tươi, ngon đến mức cô bé còn muốn ăn thêm một cái nữa.
 
 Nhưng Cửu Cửu vẫn chưa ăn nên cô bé vẫn không ăn nữa, cô bé lặng lẽ đặt đũa xuống rồi lại cúi xuống lục lọi mông gà, xem có trứng không.
 
 Diệp Cửu Cửu đang ăn đùi gà nhìn Tiểu Ngư mà không biết nói gì, nhắc nhở cô bé: "Em đừng lật tung lên nữa."
 
 Tiểu Ngư nói: "Chị xem còn không, tối nay chúng ta làm tiếp."
 
 Diệp Cửu Cửu không muốn ăn thịt gà nữa: "Em chưa ngán sao? Không muốn đi dạo trong rừng xem có đồ ăn ngon khác không?"
 
 Tiểu Ngư lập tức vứt gà chạy lại: "Đi không?"
 
 Diệp Cửu Cửu cười hỏi cô bé: "Em có muốn đi không?"
 
 Tiểu Ngư gật đầu lia lịa: 'Muốn."
 
 Diệp Cửu Cửu véo má cô bé: "Vậy chúng ta đi."
 
 Dù sao thì cũng rảnh rỗi nên sau khi ăn trưa xong, họ đi vào rừng vào rừng lại gặp rất nhiều nấm, Tiểu Ngư chỉ vào nấm hỏi cô: "Cửu Cửu, hái nấm."
 
 "Chúng ta còn một rổ nấm lớn, hôm nay chúng ta đi tìm một ít nấm khác." Diệp Cửu Cửu nắm tay Tiểu Ngư đi vào trong, đồng thời hỏi Lăng Dư: "Anh biết bên trong có loài động vật nào thú vị không? Loại có thể ăn được."
 
 Lăng Dư nghĩ đến các loại thịt mà mình đã tiếp xúc trong viện: "Thỏ?"
 
 Diệp Cửu Cửu thích thú: "Có sao? Nếu có thì chúng ta bắt vài con làm món thịt thỏ." Khi đó điều kiện tiên quyết là phải tìm được gừng.
 
 "Có, ở bên này." Lăng Dư dẫn Diệp Cửu Cửu đi về hướng sâu trong núi, càng đi vào thì cỏ cây càng rậm rạp, mấy người đã đến khu vực mà tộc nhân ít khi bước vào, anh chỉ vào sườn núi phía trước: "Trước đây từng thấy bên kia có."
 
 Diệp Cửu Cửu cầm gậy gõ gõ vào lùm cỏ bên đường: "Xem chỗ nào có hang lớn bằng viên dạ minh châu màu hồng thì gọi tôi."
 
 "Vâng." Bạch tuộc lớn và những người khác lập tức tản ra, tìm kiếm trong khu rừng rậm rạp, tìm một vòng mà không thấy, chỉ còn cách đi sâu hơn nữa.
 
 Bên phía Diệp Cửu Cửu cũng không tìm thấy: "Anh có nhìn nhầm không?”
 
 Lăng Dư mấy lần đều không quên: "Màu xám tro, giống hệt thỏ trên mặt đất."
 
 "Sao lại không có?" Diệp Cửu Cửu cầm gậy tiếp tục gõ vào bụi cỏ bên cạnh: "Hay là chúng chuyển nhà rồi?"
 
 Tiểu Ngư ở bên cạnh hỏi: "Chuyển đi đâu rồi?"
 
 "Có lẽ ở phía trước." Diệp Cửu Cửu nắm tay cô bé tiếp tục đi về phía trước, đi được vài bước thì phát hiện bên đường lại mọc một cây kiwi dại, cô giơ tay bóp quả, thấy toàn bộ đều mềm nhữn, hơn nữa còn ngửi thấy mùi chua sau khi chín: "Đợi một chút, chị hái một quả nếm thử."
 
 Cô dùng sức hái một quả xuống, cẩn thận bóc vỏ ngoài, phát hiện là quả có lõi xanh, cô nếm thử một miếng nhỏ, một luồng chua chát nồng đậm ập lên đầu mày, chua quá, còn chua hơn cả chanh.
 
 Tiểu Ngư vốn định nếm thử nhưng sau khi nhìn thấy biểu cảm của Diệp Cửu Cửu thì lặng lẽ ngậm miệng, sau đó từ từ đi xa một chút, sợ Cửu Cửu ấn đầu bắt ăn kiwi.
 
 "Chưa bao giờ ăn quả kiwi nào chua như vậy." Diệp Cửu Cửu ném quả kiwi đi, trong miệng vẫn còn vị chua: "Chết mất."
 
 Lăng Dư hái một quả nhỏ màu đỏ trên một cái cây bên cạnh đưa cho cô: "Đây là quả ngọt, làm dịu miệng."
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn quả mà cô không biết: "Ăn được sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận