Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 222:

Chương 222:Chương 222:
 
 "Triệu chứng của tôi không nghiêm trọng lắm, nhiều nhát là đỏ một chút, không ngứa, không nỏi mụn hoặc nôn mủa tiêu chảy, tốt nhát là không ăn nhưng muốn ăn cũng được." Bà bầu kia không quá để tâm: "Đợi tôi sinh con xong rồi đi chữa, bây giờ cứ ăn đã."
 
 Chu San vừa buôn cười vừa bát lực: "Cô nghĩ thoáng thật."
 
 "Cũng không còn cách nào khác, tôi đang mang thai nên không thể dùng thuốc để điều trị." Bà bầu cười, xoa bụng: "Thực ra là mới bắt đầu mang thai đã bị nhưng vẫn không có cách nào chữa được."
 
 Hai người kia gật đầu đồng tình: "Cũng đúng."
 
 Cao Viễn và những người khác bên cạnh nghe thấy cuộc trò chuyện của Chu San và những người khác thì không khỏi cảm thán, bà bầu này không hề giả tạo, không giống như cô gái vừa rồi làm bộ làm tịch.
 
 "Chắc chắn không sao chứ?" Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho máy người để gọi món, máy bà bằu thống nhát ý kiến gọi món cá mú nướng đậu hũ đen cay đặc sản mà người nhà không cho ăn, ngoài ra còn gọi thêm sò điệp hấp trứng, cá mú xanh om đậu phụ, những món khác thì không gọi, giá quá đắt, đồng thời cũng sợ ăn không hết lãng phí.
 
 Món cá mú nướng đậu hũ đen cay đặc sản hôm nay là món bán chạy nhát, năm bàn khách đều gọi món này, những món tương đối đắt hơn như sashimi hải sâm, tôm hùm hoa hỏng phô mai nướng, cua nhện háp hiện tại mới chỉ bán được một phần.
 
 "Xin chờ một chút nhé." Diệp Cửu Cửu quay lại bép tiếp tục làm ba món này, làm xong thì giao cho Lăng Dư đề anh mang ra trước.
 
 "Chủ quán ở đây tuyển phục vụ rồi sao?" Chu San thấy Lăng Dư tóc dài thì ngắn người.
 
 Cao Viễn bên cạnh trả lời: "Không phải."
 
 "Là anh trai của Tiểu Ngư."
 
 Chu San nghe nói là anh trai thì lại ngắn người, cô ấy còn tưởng là con gái, cô ấy hơi ngượng ngùng cười: "Thì ra là anh trai của Tiểu Ngư."
 
 "Đúng vậy." Tiểu Ngư chạy đến nắm tay anh trai: "Anh ơi rót nước cho em, em muốn uống nước."
 
 Cao Viễn lại trêu Tiểu Ngư: "Tiểu Ngư thông minh như vậy, sao còn không tự rót được?"
 
 "Cửu Cửu nói em nhỏ, sẽ làm rơi bình." Tiểu Ngư giọng nói ngây thơ trả lời Cao Viễn: "Làm rơi thì không được ăn kẹo que."
 
 Lăng Dư rót nước cho cô bé, sau đó rời đi.
 
 Cô bé ôm cốc nước uóng từng ngụm nhỏ, thỉnh thoảng còn lắc đầu, đáng yêu đen mức Chu san va những người khác muốn nựng.
 
 Chu San lại nhìn Tiểu Ngư: "Sao em đáng yêu thé? Có phải do ăn nhiều kẹo ngọt không?"
 
 Tiểu Ngư giọng nói ngây thơ: "Em ăn hải sản lớn lên."
 
 "Ha ha ha, thật đáng yêu." Chu San không kìm được sờ bụng mình, hy vọng đứa trẻ trong bụng cũng thông minh đáng yêu như vậy.
 
 Vài bà bầu khác cũng lộ ra vẻ mặt tương tự, dù sao thì ai mà không muốn có một đứa con thông minh hiểu chuyện và đáng yêu chứ?"Chúng ta cũng ăn nhiều hải sản một chút, có thể thúc đẩy sự phát triển của thai nhi."
 
 Đợi Diệp Cửu Cửu bưng cá mú xanh om đậu phụ ra thì thấy bón bà bằu vẫn cúi đầu ăn, không có bát kỳ giao lưu nào: "Sao vậy? Đều ăn không nói ngủ không nói à?”
 
 "Ngon quá, ăn ít một miếng cũng không xứng với tay nghề của ông chủ." Bà bầu bị bệnh trứng cá đỏ nói.
 
 Chu San cười đáp một tiếng: "Tiểu Ngư nói ăn nhiều hải sản thì có thẻ thông minh đáng yêu như cô bé, chúng tôi cũng muốn con mình thông minh đáng yêu như vậy."
 
 Diệp Cửu Cửu vừa buôn cười vừa bát lực: "Cô bé nói bừa thôi."
 
 "Em không nói bừa, em thông minh đáng yêu mà-" Tiểu Ngư chạy đến bên Diệp Cửu Cửu: "Đúng không Cửu Cửu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận