Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 274:

Chương 274:Chương 274:
 
 Đối với ba người đã quen ăn hải sản trong tủ lạnh thì dù có cho thêm rất nhiều gia vị để át đi mùi tanh, nhưng vẫn sẽ có mùi tanh nông, vì vậy họ trực tiếp đi vòng qua những quây hàng này.
 
 Tiểu Ngư nhìn trái nhìn phải, lựa chọn món ăn mình muốn ăn, cuối cùng cô bé nhìn thấy món đậu phụ thối đã ăn trước đó, cô bé phán khích kéo tay áo Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, em muốn ăn cái này."
 
 Diệp Cửu Cửu: "Không tháy thối nữa sao?"
 
 "Thói thối nhưng ngon lắm." Tiểu Ngư nhìn miếng đậu phụ đen thui, thúc giục Diệp Cửu Cửu mua một phản.
 
 "Được, mua một phần." Diệp Cửu Cửu gọi một phần lớn, đồng thời yêu cầu chủ quán cho thêm ngó sen và rau mùi, néu không có hai thứ này thì đậu phụ thói sẽ mắt đi linh hồn.
 
 Đậu phụ thối ngửi thì thối nhưng ăn thì thơm, Tiểu Ngư và Lăng Dư ăn một lần rồi là nghiện luôn, đợi chủ quán làm xong đậu phụ thối cho họ, họ liền ăn ngay.
 
 Lăng Dư ăn rất nhanh nhưng động tác lại tao nhã, Diệp Cửu Cửu mỉm cười nhìn Lăng Dư ăn hết miếng này đến miếng khác, không ngờ một người đẹp trai xuất chúng như vậy lại có thể cùng họ ăn đỏ ăn vặt trên phó.
 
 Những người đi ngang qua cũng không khỏi nhìn Lăng Dư: "Đẹp trai quá."
 
 "Hóa ra trai đẹp cũng ăn đậu phụ thói, thật gần gũi."
 
 "Muốn xin só điện thoại."
 
 "Đừng đi, không thấy người ta có con rồi sao?"
 
 Tiểu Ngư có vài phần giống Lăng Dư, một tay ôm chân anh trai, một tay cầm đậu phụ thối nhét vào miệng: "Hì hì, ngon quá-"
 
 Diệp Cửu Cửu quay đầu nhìn những người đi ngang qua, sau đó lại cười nhìn Lăng Dư, khuôn mặt này thực sự rất thu hút.
 
 Lăng Dư cúi mắt nhìn cô: "Cười gì vậy?"
 
 Diệp Cửu Cửu không nhắc đến lời của những người qua đường, chỉ nói sang chuyện khác: "Chỉ là ngạc nhiên khi anh lại thích ăn món này."
 
 "Rất đặc biệt, cũng không khó ăn." Lăng Dư biết rõ những nguyên liệu này rất bình thường, không thể so sánh với hải sản mà tủ lạnh gửi đến nhưng anh thấy nó khá đặc biệt, con người có thể làm cho những thứ bình thường như vậy trở nên thơm ngon thực sự rất thú vị.
 
 Diệp Cửu Cửu hỏi anh: "Bên anh không có gì sao?"
 
 "Có cá nướng." Lăng Dư dừng lại một chút: "Nhưng không ngon bằng cô làm."
 
 Diệp Cửu Cửu nghe vậy, nhướng mày cười, có chút đắc ý: "Lần sau có cá phù hợp sẽ làm cá nướng cho hai người." |Ieu Ngư ngang đau nhịn cô. Con muốn an Sửa chua ChI€N.-
 
 Lăng Dư nhẹ nhàng ừ một tiếng, coi như là đồng ý.
 
 "Được, hôm nào đó sẽ làm cho hai người." Diệp Cửu Cửu nhìn phó ăn vặt phía trước càng ngày càng đông người: "Tiểu Ngư, nắm chặt tay chúng ta, cần thận bị chen mát."
 
 "Nắm tay chị." Tiểu Ngư chạy đến nắm tay Diệp Cửu Cửu, vừa nhảy vừa đi về phía trước: "Cửu Cửu, bây giờ chúng ta lại đi ăn gì?"
 
 "Ở đây có bánh trứng gà, khoai lang nướng, gà rán, tàu hũ, chả cá, bánh bạch tuộc, đầu thỏ cay, cánh gà nướng..." Diệp Cửu Cửu bé Tiểu Ngư lên, để cô bé nhìn xa hơn một chút: "Em muốn ăn gì?"
 
 Tiểu Ngư ngửi thấy mùi thơm, chỉ vào cánh gà nướng đang tỏa ra mùi thơm: "Muốn ăn cái đó."
 
 "Được, chúng ta mua cái đó." Diệp Cửu Cửu bé Tiểu Ngư chen đến quày bán cánh gà nướng, cô tháy những người khác đều mua vài cái, chắc là rát ngon, vì vậy cô cũng gọi hai cái.
 
 Người mua cánh gà nướng rất đông, Diệp Cửu Cửu mua ước chừng phải đợi bảy tám phút, cô nhìn Tiểu Ngư đang nhìn xung quanh: "Phải đợi một lát, hai người có thể xem xung quanh có gì muốn mua không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận