Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 594:

Chương 594:Chương 594:
 
 Diệp Cửu Cửu cằm điện thoại xem, hình ảnh mờ nhòe, mờ đến mức không nhìn rõ người: "Ừm, đẹp, thuộc phong cách tranh trừu tượng." Tiểu Ngư không hiểu tranh trừu tượng là gì, chỉ biết đẹp là được: "He he he~"
 
 Lăng Dư liếc nhìn màn hình điện thoại của cô bé: "Đẹp?"
 
 "Dỗ cô bé đi." Diệp Cửu Cửu nhỏ giọng nói với anh: "Nếu không thì chắc chắn cô bé vẫn nhớ mãi muón chụp ảnh đẹp."
 
 Lăng Dư đề nghị: "Để anh chụp ảnh đẹp cho em."
 
 Diệp Cửu Cửu tỏ vẻ nghi ngờ: "Anh biết chụp sao?"
 
 "Biết." Lăng Dư cằm điện thoại, chụp cho cô vài bức ảnh giữa bức tường cổ kính, ánh sáng xung quanh rất tối nhưng khung cảnh tói tăm không làm giảm đi nhan sắc của Diệp Cửu Cửu, ngược lại còn thêm phân bí ẳn.
 
 Diệp Cửu Cửu ngồi trên ghế ven đường, dựa vào cánh tay anh xem ảnh anh chụp: "Chụp đẹp quá."
 
 "Có phải anh lén học không?"
 
 Lăng Dư ừ một tiếng: "Trên video có nói bạn trai phải chụp ảnh đẹp cho bạn gái, nếu không sẽ bị đánh."
 
 Diệp Cửu Cửu khẽ nhướng mày: "Anh biết bạn trai là ý gì không?"
 
 "Biết." Lăng Dư dừng lại một chút: "Thời điểm em lừa anh, anh đã tra rồi."
 
 Diệp Cửu Cửu kinh ngạc: "... Vậy sao anh không nói?"
 
 Lăng Dư cong môi cười nhẹ: "Em sẽ không vui."
 
 "..." Sau khi nghe xong, trên mặt Diệp Cửu Cửu lại thoáng hiện lên vẻ xáu hỏ, sau đó nhẹ nhàng cong môi: "Vậy bây giờ anh lại nói gì?"
 
 Lăng Dư do dự một chút: "Chỉ là, thích nhìn dáng vẻ xấu hỏ của em."
 
 Nghe vậy, Diệp Cửu Cửu sửng sót, ngay sau đó tim đập thình thịch.
 
 Lăng Dư nhìn tháy sắc đỏ trên mặt cô, nghe tháy tiếng tim đập thình thịch của cô, không kìm được cúi đầu lại gần hơn một chút.
 
 Dưới ánh đèn ám áp mờ ảo, ánh trăng trong trẻo chiếu xuống người họ, mơ hồ phác họa bóng hình môi kề môi của họ.
 
 Tiểu Ngư đang trượt ván bên cạnh phát hiện anh trai và Cửu Cửu không còn tiếng động, quay lại thì tháy hai người đang hôn nhau, cô bé lặng lẽ che mắt, đợi vài nhịp thở sau thì không nhịn được lên tiếng: "Anh trai, Cửu Cửu, hai người hôn nhau đến bao giờ?"
 
 Tai Diệp Cửu Cửu đột nhiên đỏ bừng, hơi thở không đều lui ra, cô quay đầu nhìn Tiểu Ngư đang hé ngón trỏ và ngón giữa một chút để lén nhìn: "..."
 
 Lăng Dư mím chặt đôi môi vẫn còn hơi ám, liếc nhìn bóng đèn phá đám Tiểu Nlaip miiến nhát ^ há vàn †ï lanh: nhát vàn thì cã không ^4 ai làm nhiền nữa lieu Ngư nhạy Den tnay anh mai không may thiện cam cua anh trai, quay người vịn tay lái xe trượt ván chạy đi xa, miệng còn lẳm bảm lời học được từ video: "Cưỡi lên chiếc xe máy nhỏ yêu thích của tôi-"
 
 Diệp Cửu Cửu: "..."
 
 Lăng Dư: "..."
 
 Đi dạo một vòng phó xá náo nhiệt bên này cùng Tiểu Ngư, phát hiện trời sắp mưa mới từ từ quay về, lúc về còn mua cho Tiểu Ngư một xâu hồ lô.
 
 Lăng Dư nhìn bóng lưng trượt ván nhanh như bay của Tiểu Ngư: "Không cần chiều chuộng cô bé."
 
 "Chiều chuộng một chút cũng không sao." Diệp Cửu Cửu nhìn bóng lưng trượt nhanh như bay của cô bé, cách đó vài chục mét lại dừng lại đợi họ, rắt ngoan ngoãn hiểu chuyện: "Đợi hai người đi rồi, em không thể chiều chuộng cô bé nữa."
 
 Lăng Dư cúi mắt nhìn mặt đất đen kịt: "Vẫn chưa đến lúc."
 
 "Cũng là chuyện sớm muộn thôi." Diệp Cửu Cửu nhẹ nhàng đá những viên đá trên mặt đất, cô vừa thấy chữ trên mai con cua lớn, có lẽ là nhắc nhở họ thời gian về rồi.
 
 Lăng Dư đưa tay nắm láy tay cô: "Vẫn chưa đến lúc."
 
 "Vậy là khi nào?" Diệp Cửu Cửu ngẳng đầu nhìn anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận