Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 649:

Chương 649:Chương 649:
 
 Tiểu Ngư đẩy chiếc ghế bằng ngọc đến bên cạnh Diệp Cửu Cửu, ngồi sát cô, sau đó cầm một miếng tôm hùm đỏ mà cô đã cắt: "Cửu Cửu, ngon không?"
 
 Diệp Cửu Cửu ừ một tiếng: "Ngon."
 
 Tiểu Ngư nuốt một miếng lớn, nuốt xong thì nhỏ giọng nói: "Không ngon bằng Cửu Cửu làm."
 
 "Đều ngon." Diệp Cửu Cửu lại cắt một ít rong biển tươi, để Tiểu Ngư bọc tôm hùm đỏ vào ăn, ăn uống cần bằng mới có thể mọc ra một cái đuôi thật dài.
 
 Ăn xong đơn giản, Lăng Dư có việc phải đi trước, trước khi đi dặn Ngọc nãi nãi và Tiểu Ngư chăm sóc Diệp Cửu Cửu thật tốt.
 
 Sau khi anh đi, Tiểu Ngư lập tức kéo cô đến cung điện của mình, trên đường đi Diệp Cửu Cửu nhìn thấy rất nhiều cột trụ, trên đó đặt những viên dạ minh châu to bằng quả bóng rổ, chủ yếu là màu trắng, ánh sáng trắng bao trùm cả cung điện dưới nước khổng lồ, sáng như ban ngày.
 
 Nhà của Tiểu Ngư quá xa hoa, Diệp Cửu Cửu cảm thấy chuyến du lịch dưới đáy biển này của mình quá đáng giá, vừa được mở mang tầm mắt.
 
 Cô đi theo Tiểu Ngư nhanh chóng vào cung điện vào trong, Tiểu Ngư kéo Diệp Cửu Cửu đến một căn phòng, chỉ vào đầy phòng những viên ngọc trai đủ màu sắc giới thiệu với Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, chị xem ngọc trai của em."
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn về phía cái đĩa lớn đặt ở chính giữa, trong đĩa toàn là những viên ngọc trai màu hồng, qua mùi hương có thể biết đó là nước mắt của Tiểu Ngư: "Trước đây em hay khóc tới vậy sao?"
 
 Tiểu Ngư: "..."
 
 Á, để lộ bí mật rồi!
 
 Cô bé vội kéo Diệp Cửu Cửu sang bên cạnh, cô bé chỉ vào chiếc giường vỏ sò lớn khoảng ba mét của mình, trên đó trải lụa mềm mại, cô bé vỗ vào chiếc giường lớn: "Cửu Cửu, đây là giường lớn của em, nhanh nằm xuống đi, chúng ta cùng ngủ nào."
 
 "Được." Diệp Cửu Cửu hơi mệt mỏi, cùng Tiểu Ngư nằm xuống chiếc vỏ sò mềm mại, sau khi nằm xuống, lớp vỏ bên trên tự động đậy lại.
 
 "Đừng đậy." Tiểu Ngư vỗ vào vỏ sò: "Chúng ta phải sáng sủa."
 
 "Đúng không, Cửu Cửu?
 
 "Đúng." Diệp Cửu Cửu có thể chấp nhận trời tối, nhưng không thể chấp nhận việc cô nằm trong một cái vỏ đậy kín: "Chúng ta cứ ngủ như vậy."
 
 Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng, sau đó nghiêng người ôm lấy Diệp Cửu Cửu: "Chị không sợ à, mặc dù anh trai không ở đây nhưng em sẽ bảo vệ chị."
 
 "Được." Diệp Cửu Cửu ôm lấy cô bé, nhìn về phía thế giới biển nước bên ngoài bong bóng khí, có rất nhiều con sứa xinh đẹp đang từ từ bơi qua: “Em xem kìa, đó là sứa hoa cà."
 
 Sứa hoa cà trông giống như một chiếc mũ lễ có gắn hoa, cơ thể trong suốt phát sáng, đặc biệt xinh đẹp.
 
 Tiểu Ngư nắm lấy tay Diệp Cửu Cửu: "Con đó có độc, chị đừng bắt nhé."
 
 "Được, chị không bắt, chị chỉ nhìn nó thôi." Diệp Cửu Cửu lại nhìn sang con sứa đốm bên cạnh, toàn thân phát ra ánh sáng xanh lam, khi phát sáng, nó trông như mặc một chiếc váy đốm, đuôi váy dài trông đặc biệt đẹp, đúng là tiên nữ sứa, trông rất xinh đẹp.
 
 Diệp Cửu Cửu quay đầu lại nhìn thấy một số loài cá tay hồng, cá môi vàng, v. v. mà thế giới bên ngoài không nhìn thấy, chúng bơi thành từng đàn từ bên ngoài vào, thật tuyệt.
 
 "Ở đây vui như vậy, sao em còn chạy ra ngoài?"
 
 "Bên ngoài vui hơn." Từ nhỏ đã sống ở đây, Tiểu Ngư rất thích thế giới bên ngoài nên mới lén lút chạy ra ngoài: "Em ra ngoài ăn cỏ ngọt, sau đó bị hút vào nhà Cửu Cửu."
 
 Diệp Cửu Cửu ôm Tiểu Ngư: "Lúc đó em có sợ không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận