Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 681:

Chương 681:Chương 681:
 
 Cha nhân ngư kinh ngạc trước hành động thân mật của Tiểu Ngư, Tiểu Thư không sợ ông nữa sao?
 
 Tiểu Ngư lại mềm mại gọi một tiếng: 'Phụ vương-"
 
 "Ừ" Cha nhân ngư kích động ôm chặt cô con gái nhỏ thơm tho mềm mại của mình, trong lòng thâm nghĩ: Phụ vương cũng nhớ con.
 
 "Phụ vương, mẫu hậu." Lăng Dư dẫn Diệp Cửu Cửu đến trước mặt hai người, nhẹ giọng gọi một tiếng nhắc nhở.
 
 Cha mẹ nhân ngư đang đắm chìm trong niềm vui mới hoàn hồn, vội vàng nhìn về phía Diệp Cửu Cửu đi cùng con trai, trưa nay họ mới nhận được tin tức biết được thân phận cao quý của Diệp Cửu Cửu, vốn định tối nay về tộc địa ngay, không ngờ đối phương lại đến sớm như vậy.
 
 Cha nhân ngư cảm nhận được uy áp từ thần linh, vội vàng cùng những người có mặt hành lễ với cô: "Gặp qua đại nhân."
 
 Diệp Cửu Cửu bây giờ có thể chấp nhận lời cảm ơn của mọi người, nhưng cô vẫn hơi nghiêng người tránh đi, một là không quen, hai là cô vẫn cảm thấy mình chỉ là Diệp Cửu Cửu, một hậu bối nhỏ tuổi hơn họ rất nhiều: "Không cần như vậy, hãy coi cháu như người bình thường là được."
 
 Mặc dù cô đã nói vậy nhưng cha mẹ nhân ngư vẫn đặc biệt hành đại lễ của tộc mình, đồng thời cảm ơn Diệp Cửu Cửu đã cứu con gái: "Cảm ơn đại nhân đã cứu tiểu nữ, nếu không thì cả nhà chúng tôi có lẽ không thể đoàn tụ nữa."
 
 Diệp Cửu Cửu nhẹ nhàng nói: "Các vị không cần khách sáo, cháu rất thích Tiểu Ngư”"
 
 "Con cũng thích Cửu Cửu." Tiểu Ngư nói xong lại chạy đến bên cạnh Diệp Cửu Cửu đứng, thân mật nắm tay cô, giống như cô mới là người một nhà với cô bé vậy.
 
 Mẹ nhân ngư thấy Tiểu Thư như vậy là quá vô lễ, sẽ xúc phạm đến đại nhân: "Tiểu Thư..."
 
 "Đừng quản con bé." Lăng Dư nhìn bầu trời đã tối sầm lại: "Vào trong trước đã."
 
 "Đúng đúng đúng vào trong trước.' Cha nhân ngư vội vàng mời Diệp Cửu Cửu vào trong: "Đại nhân, mời ngồi lên trên."
 
 Vào trong điện, Diệp Cửu Cửu mới phát hiện bên trong càng nguy nga tráng lệ hơn, bên trong bày biện đủ loại cột đèn, trên đó đặt đầy trân châu, dạ minh châu, chiếu sáng rực rỡ cung điện dưới hoàng hôn.
 
 Ngoài ra những chiếc ghế bên trong đều làm bằng ngọc phỉ thúy, nhìn vào thấy rất hào khí, tùy tiện mang một cái về hiện đại cũng có thể trở thành tỷ phú.
 
 Diệp Cửu Cửu không ngồi lên ghế chủ vị mà ngồi vào chiếc ghế màu xanh đế vương ở một bên, cha mẹ nhân ngư thấy vậy chỉ dám ngồi ở một bên ghế đối diện.
 
 Tiểu Ngư nhìn vị trí của mọi người, liền đến bên Diệp Cửu Cửu: "Cửu Cửu, em muốn ngồi với chị."
 
 Cô cười nói: "Tiểu Ngư, không phải em mang quà cho phụ vương mẫu hậu sao? Đem tặng cho họ trước đã?"
 
 "Em suýt quên mất." Tiểu Ngư cầm chiếc túi nhỏ của mình chạy đến bên cha mẹ, lấy ra chiếc khăn lụa đã chuẩn bị cho cha mẹ, tất cả đều được hút chân không bảo quản, không bị thấm nước, giống hệt như lúc mới mua vê.
 
 "Mẫu hậu, đây là quà tặng cho người-" Tiểu Ngư lại lấy ra một bộ đồ cạo râu đưa cho cha: "Phụ vương, cái này là để người cạo râu."
 
 Tiểu Ngư lại lấy ra một hộp sô cô la đóng gói chân không đưa cho hai người: "Đây là sô cô la, rất ngọt rất ngon, tặng cho hai người cùng ăn."
 
 "Ông nội, bà nội cũng chỉ có hai viên thôi nhé, hai người có nhiều thế." Tiểu Ngư không hề che giấu sự thiên vị của mình.
 
 "Tiểu Thư tặng quà cho chúng ta." Mẹ nhân ngư nhìn chiếc khăn lụa sặc sỡ mà yêu thích không buông tay: “Đẹp quá."
Bạn cần đăng nhập để bình luận