Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 713:

Chương 713:Chương 713:
 
 Lăng Dư: "Không nhiều lắm."
 
 Con trai chắc chắn sẽ không thích khóc như con gái, đặc biệt là những người ở biển như họ, từ nhỏ đã ít nước mắt, trừ khi đau đớn tột độ mới khóc.
 
 Nếu là Tiểu Ngư thì Diệp Cửu Cửu nhất định không tin cầu này, nhưng là Lăng Dư nói, cô liền không chút nghi ngờ mà tin anh, cô cười nghiêng người hôn lên khóe miệng Lăng Dư, sau đó cất trân châu đi: "Em sẽ cất kỹ.
 
 Cất trân châu xong, Diệp Cửu Cửu thay quần áo cùng Lăng Dư trở về đảo nhỏ, khi vào thì thấy Tiểu Ngư đang ở đó tìm mình.
 
 "Cửu Cửu đi đâu vậy?" Tiểu Ngư trong mắt ngấn lệ nhìn thấy cô, trong nháy mắt thở phào nhẹ nhõm, chạy đến trước mặt cô, ôm chầm lấy cô: "Em tưởng chị trốn đi mất rồi."
 
 Diệp Cửu Cửu ngồi xổm xuống ôm lấy cô bé: "Đã nói sẽ đưa em về cùng, sao chị có thể trốn đi được."
 
 "Vậy chị đi đâu vậy?" Tiểu Ngư nghiêng đầu nhìn Diệp Cửu Cửu mặc váy mới, cô bé bối rối nhìn một lượt: "Oa, Cửu Cửu hôm nay chị đẹp quá."
 
 Diệp Cửu Cửu cười hỏi đứa nhỏ miệng ngọt: "Đẹp ở chỗ nào?"
 
 "Quần áo đẹp, mặt cũng đẹp." Tiểu Ngư nhìn Diệp Cửu Cửu hôm nay, mặc dù không nói được đẹp ở chỗ nào nhưng dù sao cũng thấy đẹp hơn hôm qua hôm kia: "Đẹp hơn trước."
 
 Mẹ nhân ngư nghe vậy cũng không khỏi nhìn về phía Diệp Cửu Cửu, trên người Cửu Khanh đại nhân mặc chính là váy da cá lưu quang ngũ sắc mà Lăng Dư chuẩn bị cho vợ tương lai phải không?
 
 Mẹ nhân ngư đoán được phần nào, nhìn về phía con trai đi vào sau, trên người con trai cũng dính đầy mùi của Cửu Khanh đại nhân, bà mỉm cười, trước đây bà còn lo con trai ít nói, là một khúc gỗ, bây giờ xem ra cũng khá được.
 
 Diệp Cửu Cửu bị nhìn đến mức không tự nhiên cười một tiếng, sau đó cúi đầu nhìn Tiểu Ngư: "Em đã thu dọn đồ đạc xong chưa? Thu dọn xong thì chúng ta lên đường."
 
 "Thu dọn xong rồi." Tiểu Ngư chạy đến bên giường, dùng hết sức kéo một cái bao lớn còn cao hơn cả người cô bé, nhưng hoàn toàn không kéo được: "Anh ơi, đến giúp em."
 
 Lăng Dư giúp cô bé xách, sau đó cùng nhau đi ra bờ biển, trên đường đi gặp không ít người ở biển: "Đại nhân, ngài định rời đi sao? Đại nhân, khi nào ngài mới quay lại?"
 
 "Đại nhân, chúng tôi không nỡ xa ngài...
 
 Diệp Cửu Cửu vấy tay với mọi người: "Có thời gian sẽ quay lại, lần sau đến hy vọng sẽ thấy mọi người làm được món ăn."
 
 Người ở biển: "Đại nhân yên tâm, tôi nhất định sẽ làm thật tốt, đến lúc đó mời ngài nếm thử."
 
 "Đại nhân, tôi sẽ nuôi thêm một số gà gù, khi nào đẻ trứng sẽ tích lại chờ ngài đến ăn."
 
 "Đại nhân, tôi cũng sẽ nuôi một số lợn đen lớn, sau này ngài muốn ăn thì tôi sẽ giết cho ngài."
 
 "Mọi người hãy tự học mà nấu nhé." Diệp Cửu Cửu về lại thế giới hiện đại thanh nhàn nên tất nhiên không có khả năng thường xuyên đến đây được: "Món này làm khá ngon, chờ về nhà mọi người có thể dạy lại cho tộc nhân của mình cách làm."
 
 Trong thời gian này, vì thân phận Cửu Khanh đại nhân, cô đã thu được không ít tín ngưỡng, dựa vào ẩm thực hấp dẫn thêm nhiều tín ngưỡng hơn, cho nên cô muốn mọi người truyền tai nhau, tích tiểu thành đại, sớm muộn gì cũng có thể làm cho mấy chục triệu sinh linh trong biển biết được.
 
 Hải tộc cũng không biết Diệp Cửu Cửu có mưu đồ khác, chỉ đơn giản cảm thấy Cửu Khanh đại nhân là vị thần lương thiện nghĩ cho bọn họ, hơn nữa còn là người mang đến cho bọn họ cuộc sống tươi mới, cho nên cô dặn dò cái gì bọn họ đều làm theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận