Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 621:

Chương 621:Chương 621:
 
 Ngoài việc cho thịt tôm vào, còn phải cho thêm một ít phô mai, sau đó vo thành một viên tròn, tròn vo như một quả dưa hấu nhỏ, trên đỉnh còn lộ ra một đoạn đuôi tôm, tiện cho việc cầm nắm.
 
 "Cửu Cửu, em giúp chị." Tiểu Ngư nhìn thấy thấy rất vui, liền muốn đến giúp.
 
 Diệp Cửu Cửu không từ chối: "Rửa tay sạch rồi hãy qua đây."
 
 "Vâng." Tiểu Ngư chạy đi rửa sạch tay rồi chạy lại, học theo Diệp Cửu Cửu xắn tay áo lên, sau đó cầm một cục khoai tây nghiền bắt đầu vo, vo tròn rồi đặt lên thớt, sau đó giơ cao tay tát một cái.
 
 Một tiếng bốp vang lên, cả bàn đều rung chuyển, cô bé chột dạ nhìn Diệp Cửu Cửu, thấy Cửu Cửu không nói gì thì tiếp tục làm tôm viên.
 
 Không biết có phải bị cảm lạnh hay không, Tiểu Ngư vừa làm vừa hít mũi, cô bé không để ý, tiếp tục làm tôm viên, sau khi làm xong một viên tôm viên đặt vào đĩa còn không quên gọi Diệp Cửu Cửu xem: "Cửu Cửu, chị xem."
 
 Diệp Cửu Cửu ngước mắt nhìn, thấy nước mũi của Tiểu Ngư sắp nhỏ xuống: "Tiểu Ngư, nước mũi của em..."
 
 "Á?" Tiểu Ngư cúi đầu nhìn, phát hiện nước mũi của mình đã nhỏ xuống, cô bé vội vàng hít mạnh một cái, ngay lập tức như bị sặc, ho dữ dội: "Khụ khụ khụ, phi!"
 
 Tiểu Ngư úp mặt vào thùng rác liên tục "phi" mấy cái
 
 Diệp Cửu Cửu không ngờ Tiểu Ngư lại hít vào miệng, vội vàng lấy một chai nước đưa cho cô bé súc miệng: “Sao lại còn hít nước mũi vào miệng thế? Em muốn làm chị cười chết để thừa kế tiền và cửa hàng của chị sao?"
 
 "Không được cười." Tiểu Ngư lại khạc nhổ mấy cái, chán ghét nhìn chằm chằm vào thùng rác: "Nước mũi thật ghê."
 
 Diệp Cửu Cửu cười xoa đầu cô bé: "Là nước mũi của em mà."
 
 Tiểu Ngư chán ghét nhìn thùng rác: "Dù sao cũng rất ghê, em thích nước mũi ngoan ngoãn, không thích nước mũi nhảy lung tung! Phi! Phi! Phi!"
 
 "Không thích cũng không được, có một số nước mũi rất nhiều ý nghĩ, muốn chảy ra ngoài, muốn thay đổi hướng chảy chui vào miệng em." Diệp Cửu Cửu cười lau mũi cho Tiểu Ngư: "Em là cá sao lại bị cảm? Có phải chơi ra mồ hôi rồi lại nghịch nước không?"
 
 "Không biết." Tiểu Ngư xoa mũi: "Chị có thể quản nó không? Em không thích nó."
 
 "Không ai thích cả." Diệp Cửu Cửu lau sạch mũi cho cô bé: "Cảm lạnh chảy nước mũi là chuyện không thể ngăn cản, em ra ngoài phơi nắng một lúc là khỏi."
 
 "Vậy là được rồi sao?" Mắt Tiểu Ngư đảo một vòng về phía cải thảo cuộn tôm hấp: "Không cần ăn gì sao?"
 
 "Đợi hấp xong chị sẽ cho em ăn." Diệp Cửu Cửu bảo Tiểu Ngư ra ngoài trước, cô phải tiếp tục làm khoai tây bọc tôm chiên xù.
 
 Tiểu Ngư nhìn khoai tây bọc tôm chiên xù trên bàn: "Em giúp chị-"
 
 Diệp Cửu Cửu không dám để cô bé giúp: "Chị sợ lát nữa em nhỏ nước mũi vào tôm viên, lỡ khách ăn phải thì sao?"
 
 Tiểu Ngư đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, cười hì hì: "Dính vào răng cô ta, để sau này cô ta không được nói bậy, ha ha ha..."
 
 Diệp Cửu Cửu sắp bị cô bé chọc chết rồi: 'Bên ngoài có người thích nói linh tinh, em đi dính họ đi."
 
 "Là ai vậy?" Tiểu Ngư ngồi xổm nhìn về phía bên ngoài nhà hàng: "Có phải người mặc áo xanh, trên áo còn có lông vũ không?"
 
 "Đùa em thôi, chúng ta không được làm bậy." Diệp Cửu Cửu giúp cô bé bê cải thảo cuộn tôm hấp đã hấp xong ra dưới gốc cây lê: "Em ở đây từ từ ăn, chị đi chiên khoai tây bọc tôm chiên xù."
 
 Quay lại bếp, Diệp Cửu Cửu đun một nồi dầu, nhúng khoai tây bọc tôm chiên xù đã làm xong vào một lớp trứng, sau đó lăn qua một lớp bột năng, lại lăn qua một lớp trứng rồi lăn qua vụn bánh mì, sau đó cho vào dầu nóng chiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận