Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 774:

Chương 774:Chương 774:
 
 Diệp Cửu Cửu quay đầu nhìn Tiểu Ngư: "Sao thế này?"
 
 Tiểu Ngư nghiêng đầu nhìn Diệp Cửu Cửu: "Eo, sao lại có ba Cửu Cửu?"
 
 "222" Diệp Cửu Cửu nhìn vết tích trên nồi đất, mới phát hiện Tiểu Ngư đã lén ăn nồi Phật nhảy tường có rượu kia: "Em lén ăn nồi có rượu này sao?"
 
 Tiểu Ngư ngửa mặt đỏ hồng, hơi thở nồng nặc mùi rượu nói không có.
 
 Cá kiếm chú ý đến rượu nếp bên cạnh: "Thưa đại nhân, tiểu điện hạ đã uống rượu nếp này."
 
 Tiểu Ngư cười hì hì: "Ngọt ngọt."
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn cô bé choáng váng: "Say rồi sao?"
 
 Tiểu Ngư vỗ vào ghế sofa, nâng cao giọng nói không có.
 
 "Không có mới lạ." Diệp Cửu Cửu vội vàng đưa cô bé đi rửa mặt súc miệng, rửa mặt xong lại cho cô bé uống thêm chút nước: "Tốt hơn chưa?"
 
 Tiểu Ngư nghiêng đầu, mắt đầy vẻ ngây thơ nhìn cô, chậm rãi lẩm bẩm: "Một, hai, ba... Cửu Cửu, chị, chị đừng lắc."
 
 "Con nhóc say xỉn, chị không lắc." Diệp Cửu Cửu bảo Lăng Dư đi lấy thêm chút nước.
 
 "Không lắc?" Tiểu Ngư lắc đầu, tự mình nghiêng ngả lắc lư: "Đất, đất đang lắc em, em đứng không vững."
 
 Diệp Cửu Cửu vội vàng đỡ cô bé: "Ai bảo em lén uống, bây giờ còn nói nhảm."
 
 "Không có." Tiểu Ngư nhìn chằm chằm vào mặt đất dưới bậc thềm bằng đôi mắt mơ màng, vừa mới mưa phùn, mặt đất ướt sũng như mặt nước, cô bé đẩy tay Diệp Cửu Cửu ra, khom người như một chú thỏ nhỏ, rồi định nhảy xuống.
 
 Diệp Cửu Cửu nhanh tay nhanh mắt kéo cô bé vê: "Em đừng nhúc nhích."
 
 "Thả em ra, em muốn ngâm đuôi." Tiểu Ngư vùng vẫy muốn nhảy xuống: "Cửu Cửu xấu xa."
 
 "Được, được, được, chị xấu xa, chị để em nhảy xuống thì ngày mai em sẽ rụng hết răng." Diệp Cửu Cửu kéo cô bé vào nhà vệ sinh, lau mặt và lau người cho cô bé rồi bế về phòng, lại cho cô bé uống thêm chút canh giải rượu: "Em ngủ một lát đi."
 
 Tiểu Ngư mặc bộ đồ ngủ lông xù đuôi thỏ không hề ngoan ngoãn: "Em không ngủ."
 
 Lăng Dư đau đầu nhìn Tiểu Ngư tửu lượng kém còn lén uống: "Em muốn làm gì?"
 
 Tiểu Ngư chậm rãi nói: 'Em hát cho các anh chị nghe."
 
 Diệp Cửu Cửu kéo ghế ngồi bên giường: "Hát bài gì?"
 
 "Em nghĩ xem." Tiểu Ngư ôm đầu chậm chạp, nghĩ mãi mới bắt đầu hát: 'La la la... em là bảo bối của anh..."
 
 Diệp Cửu Cửu không biết nói gì, hát cái gì thế này.
 
 Cô lặng lẽ lấy điện thoại ra, quay lại trạng thái say xỉn của cô bé, ngày mai cho cô bé xem.
 
 Lăng Dư cũng thấy ồn, anh bàn bạc với Diệp Cửu Cửu: "Hay là nhân lúc này trả hàng về biển."
 
 "Cô bé tỉnh lại sẽ liều mạng với anh." Diệp Cửu Cửu nhìn cô bé lại bắt đầu quay vòng vòng nhảy múa: "Chờ cô bé mệt rồi thì sẽ ổn thôi."
 
 Lăng Dư nhìn Tiểu Ngư lảo đảo, im lặng thở dài, không nói thêm gì nữa, chỉ tùy ý đặt tay lên mép giường, mỗi lần cô bé ngã xuống đều đỡ lấy đầu cô bé.
 
 Tiểu Ngư say rượu choáng váng quay rất lâu mới ngủ, đến khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau, cô bé thấy đầu đau như búa bổ: "Cửu Cửu, ai đánh vào đầu em vậy?"
 
 "Quên chuyện tối qua rồi sao?" Diệp Cửu Cửu giải thích: "... Không ai đánh em, là do em tự lén uống rượu nếp gây ra."
 
 Tiểu Ngư không tin: "Cửu Cửu nói bậy."
 
 "Chắc chắn là anh trai muốn giành giường nên đánh em." Cái nồi này to quá.
 
 Lăng Dư cau mày, sớm biết tối qua đã đưa cô bé về biển là được rồi.
 
 "Anh trai sao có thể đánh em." Diệp Cửu Cửu lấy đoạn video quay tối qua ra: "Em xem, anh trai có đánh em không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận