Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 417:

Chương 417:Chương 417:
 
 "Có thể mua giúp em và không cần trả lại." Diệp Cửu Cửu cười lấy điện thoại ra: "Gần đây Tiểu Ngư ngày nào cũng giúp chị chào khách, giúp chị rất nhiều, để cảm ơn em, chị sẽ mua cho em một chiếc váy lắp lánh."
 
 Tiểu Ngư vui vẻ nhảy cẵng lên: "Thật sao?"
 
 "Thật." Diệp Cửu Cửu giơ điện thoại lên: "Em nhanh đi chọn kiểu mình muốn, chọn xong thì gọi chị."
 
 "Đợi em." Tiểu Ngư quay người chạy vào cửa hàng.
 
 Lăng Dư đi đến sau Diệp Cửu Cửu: "Cô không cần chiều chuộng con bé như vậy."
 
 "Không phải chiều chuộng, tôi nói là thưởng, hơn nữa cô bé đáng yêu, tôi muốn tiêu tiền cho cô bé." Diệp Cửu Cửu chớp mắt với Lăng Dư: "Néu anh thích chiếc váy này, tôi cũng mua cho anh."
 
 Lăng Dư: "... Tôi không đáng yêu."
 
 "Ai nói vậy?" Diệp Cửu Cửu mím môi cười nhẹ, cô thấy anh khá đáng yêu.
 
 Lăng Dư: "Tôi nói."
 
 "Anh nói thì không tính." Diệp Cửu Cửu ngẳng đầu cười cười nhìn Lăng Dư nghiêm túc, rất nghiêm túc nói một câu: "Tôi tháy anh khá đáng yêu."
 
 Lăng Dư cụp mắt nhìn đôi mắt đen láy trong veo của Diệp Cửu Cửu, khóe miệng hơi cong lên: "Cô tháy sao?"
 
 Diệp Cửu Cửu cũng nhìn anh như vậy, vừa vặn chạm phải đôi mắt mang theo ý cười của anh, đôi mắt trong veo sáng ngời, vừa vặn phản chiếu hình ảnh cô trong đó.
 
 Nhìn thấy chính mình trong đôi mắt mỉm cười đích anh, tim Diệp Cửu Cửu đập nhanh hơn, cô có chút né tránh, nhất thời có chút hói hận vì có tình trêu chọc anh.
 
 Vừa lúc này, Tiểu Ngư chạy đến cửa gọi họ: "Cửu Cửu ra xem này."
 
 Diệp Cửu Cửu lập tức tìm được lý do để đi, cô bước nhanh về phía Tiểu Ngư: "Chọn xong rồi sao?"
 
 "Em muốn cái này." Tiểu Ngư chọn một chiếc váy đẹp trong đống quần áo sặc sỡ, chiếc váy chất lượng tốt buông xõa tùy ý, những bông hoa là những cánh dài mỏng, giống như hoa quỳnh nở tùy ý buông xõa.
 
 Trên cánh hoa còn có một chút hồng nhạt, bên dưới dần chuyển sang màu trắng, sau khi bật đèn cũng là ánh sáng hỏng trắng mờ ảo, trông đẹp hơn váy áo của những bạn nhỏ khác.
 
 Tiểu Ngư chỉ vào chiếc váy: "Em thích cái này."
 
 "Vậy thì mua cái này." Diệp Cửu Cửu xác nhận không bị rò điện gì mới trả tiền.
 
 Đợi cô trả tiền xong, Tiểu Ngư cũng đã thay chiếc váy mới, ngoài ra còn đi kèm một chi©c kẹp toc phat Sang Va một chiec đen long nho hình noa, củng co hình hoa quỳnh, bên ngoài trông rát tinh xảo đẹp mắt.
 
 Tiểu Ngư xoay tròn: "Có đẹp không?"
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Đẹp."
 
 "Nếu đến nơi tối thì sẽ đẹp hơn."
 
 "Chúng ta đến bên kia." Tiểu Ngư kéo chiếc váy láp lánh của mình, vui vẻ xoay một vòng, sau đó vui vẻ chạy về phía bờ sông ít đèn.
 
 Bờ sông gió mát thổi tung bay tà váy của Tiểu Ngư, ánh sáng hồng trắng dịu dàng ấm áp, soi sáng cả bờ sông đen kịt.
 
 Bên bờ sông phó cỏ còn trồng một đầm sen, bên cạnh còn có nhiều thuyền ô nhỏ cho người ta chơi, trên thuyền sáng đèn, phản chiếu với chiếc váy hỏng trắng của Tiểu Ngư.
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn Tiểu Ngư phán khích xoay tròn một lúc, sau đó đi đến mép nước, ngồi xỏm bên bờ sông gió thỏi, cũng ngắm hoa sen, ngắm những chiếc thuyền nhỏ lướt qua mặt sông.
 
 Cô chống tay lên đầu gói, chống cằm nhìn những chiếc thuyền nhỏ lắc lư, đột nhiên hỏi Lăng Dư đang đứng bên cạnh: "Anh đã từng ngôi thuyền chưa?"
 
 Lăng Dư nói chưa.
 
 Diệp Cửu Cửu có chút tò mò: "Đều bơi ra ngoài à?"
 
 Lăng Dư do dự một chút: "Có thời gian thì cưỡi cá mập."
 
 Diệp Cửu Cửu thấy hơi lợi hại: "Nó không cắn anh sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận