Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 395:

Chương 395:Chương 395:
 
 "Phải nói rõ ràng cho ra nhẽ, đứa cháu ngoại béo tốt khỏe mạnh cứ thế mà không còn." Những người hàng xóm hóng hớt chỉ trỏ vào nhà hàng hải sản riêng mới khai trương chưa được một tuần: "Các ông bà chủ vẫn nên ra giải thích cho rõ ràng."
 
 "Ăn một bữa cơm bình thường, vậy mà lại gặp phải chuyện như vậy? Thật là xui xẻo." Nghe thấy động tĩnh, những người từ bên ngoài hẻm Lê Hoa đi vào không khỏi thở dài.
 
 "Tôi đã nói hải sản nhà họ có vấn đề, họ còn không thừa nhận." Một bà lão chóng gậy thở hồn hẻn đi đến trước cửa hàng: "Hôm đó tôi ăn về nhà cũng bị tiêu chảy, tiêu chảy đến mức phải vào viện."
 
 "Tôi cũng ăn rồi cũng bị tiêu chảy nhưng không nghiêm trọng như vậy."
 
 "Tôi ăn cũng bị như vậy, tôi đã nói sao lại có vị gia vị nồng như vậy, giờ thì biết rồi, có lẽ là không tươi."
 
 "Hôm qua tôi đến đây tán gẫu với bọn họ, sau đó lúc rửa tay thì tháy trong một cái chậu đựng toàn mực trắng bệch, tôi tháy không chỉ không tươi, mà còn cho thêm thứ gì đó vào nữa." Một người hàng xóm nói như thẻ đã biết trước: "Lúc đó tôi còn tò mò nhưng họ đã chuyển chủ đề."
 
 "Con gái tôi cũng nói quá rẻ thì có thể có ván đẻ, không ngờ là thật. "
 
 "Tôi vẫn luôn tháy hải sản của bọn họ có ván đề, bà ta còn bảo là do dạ dày tôi yếu, không ăn được ớt, còn trách tôi không nói trước."
 
 "Tôi cũng hỏi họ, họ vẫn khăng khăng nói là do tôi không ăn được."
 
 "Đều là hàng xóm lâu năm ở hẻm Lê Hoa, vậy mà lại lừa chúng ta như vậy. Vô lương tâm quái”
 
 "Bị tiêu chảy còn đỡ, néu xảy ra ván đề này thì không bù đắp nỏi." Mọi người càng thương cảm nhìn bà lão, trong nhà có hai bà bầu đều xảy ra ván đề, đổi lại là họ chắc chắn sẽ tức chết: "Tôi cũng định cùng con dâu đang mang thai đến ăn, may mà mấy ngày trước con bé đều tăng ca, tối về muộn, néu không..."
 
 Bà lão ngồi dưới đất nghe vậy càng khó chịu hơn, gào khóc không ngừng, rõ ràng con dâu ngăn không cho bà ta đến ăn, là bà ta có tình tham rẻ, có tình gọi nhiều như vậy, cuối cùng lại hại con gái mình...
 
 Cả đêm không ngủ, sắc mặt vàng vọt, bà lão như muón ngất đi: "Ôi trời ơi..."
 
 Chồng bà cằm viên gạch xanh đập mạnh vào cửa nhà hàng hải sản riêng, tiếng ầm ằm: "Ra đây!"
 
 Ông bà chủ quán vẫn luôn rụt rè bên trong nghe tháy tiếng đập cửa thì lập tức không ngồi yên được nữa, đây là cánh cửa mới sửa của họ, trị giá tới mấy nghìn: "Các người làm gì vậy? Đập hỏng cửa nhà tôi thì các người phải đền đáy."
 
 Câu nói này trực tiếp châm ngòi cho cơn tức giận của cả nhà bà lão: "Ông còn
 
 —_ ` . -. góc. pz ¬ ¬ `. + xứ cx.ẻ. CC ., g Có 1ˆ C3 ,A*° AC .-~À mạng chau ngoại cho tÓI!: FÓI S© Kiện cac ngươi, cho cac người ngÓi tuI-
 
 Ông chủ: "Liên quan gì đến chúng tôi2 Hải sản vón là đồ lạnh, bà tự ăn thì liên quan gì đến chúng tôi!"
 
 Bà lão: "Hôm qua ông dụ chúng tôi gọi nhiều thì không phải cái bộ mặt này, tôi liều mạng với ôngIII"...
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn quán hải sản riêng đang àm ï, khẽ thở dài: "Quán đó gặp chuyện lớn rồi."
 
 Tiểu Ngư nhai chân cua, húp phần thịt cua chắc bên trong: "Chuyện lớn?"
 
 Diệp Cửu Cửu giải thích cho cô bé: "Đồ họ bán khiến người khác bị tiêu chảy, còn khiến một đứa bé trong bụng của một bà mát rồi."
 
 "Mát rồi?" Tiểu Ngư chớp mắt không hiểu: "Là chết rồi sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận