Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 106

Chương 106
“Em ngoan nào, nghe lời, để tôi nhìn một chút.”
Kiều Nghệ liều mạng lắc đầu.
Thẩm Chi Hủ không dám ép buộc hổ trắng nhỏ, chỉ có thể bất lực nhìn cô.
Một người một hổ giằng co rất lâu, mãi đến khi Kiều Nghệ không chịu nổi nữa, ngáp một cái, hai mắt híp lại, mơ màng buồn ngủ.
Thẩm Chi Hủ nhìn thấy vậy, đặt hổ trắng nhỏ lên giường, người cũng nằm xuống nhưng tay anh vẫn đặt ở trên sống lưng hổ trắng nhỏ, vuốt ve bộ lông mượt mà của cô.
Không lâu sau, cuối cùng hổ trắng nhỏ cũng đã chìm vào giấc ngủ say, Thẩm Chi Hủ nghe thấy tiếng hít thở đều đều của cô thì thở phào nhẹ nhõm.
. . .
Buổi tối ngày hôm qua Kiều Nghệ ngủ rất muộn, nên ngày hôm sau cô cũng dậy trễ.
Khi cô tỉnh lại, ngửi thấy mùi sữa thơm nồng, cố gắng mở hai mắt ra, hình ảnh mà cô nhìn thấy chính là Người đẹp ốm yếu ngồi bên cạnh đống lửa đang nấu bữa sáng.
Kiều Nghệ nằm im nhìn Người đẹp ốm yếu bận rộn rất lâu, chờ ý thức dần dần khôi phục, cô cũng nhớ tới chuyện xảy ra tối ngày hôm qua.
Ồ, một người đàn ông lên được phòng khách xuống được phòng bếp, anh sẽ không phải là nhân vật phản diện chứ?
Kiều Nghệ vừa mới nghĩ như vậy, bỗng nhiên ngừng lại một lát, cái đuôi cứng đờ rơi xuống giường.
Chờ, chờ một lát đã!
Hình như cô nhớ ra rồi!
Bên cạnh vai chính trong cuốn tiểu thuyết kia cũng nuôi một con hổ trắng lớn!
Trái tim của Kiều Nghệ đập điên cuồng, cố gắng nhớ lại những chuyện liên quan tới con hổ trắng lớn này.
Cũng may, cô thật may mắn khi có thể nhớ ra một chút gì đó có liên quan đến con hổ này.
Ở trong cuốn tiểu thuyết, nhân vật chính cứu một con hổ trắng lớn đang bị thương nặng, đưa nó vào bên trong không gian để dưỡng thương, sau khi con hổ trắng lớn bình phục thì nó đã đi theo bên cạnh nữ chính.
Con hổ trắng lớn kia rõ ràng cũng là động vật biến dị, còn thức tỉnh dị năng hệ băng.
Mà hổ mẹ của cô, trùng hợp cũng thức tỉnh dị năng hệ băng!
Đó chính là hổ mẹ của cô sao?
Chẳng lẽ con hổ trắng to lớn bên cạnh nữ chính là hổ mẹ?
Đúng vậy, đúng là thế rồi!
Hổ mẹ của cô nhất định là được nữ chính cứu, bây giờ đang dưỡng thương ở trong không gian của nữ chính!
Kiều Nghệ kích động đến mức trái tim run rẩy, ngửa đầu gào lớn.
Tiếng gào này khiến người chưa chuẩn bị tinh thần như Thẩm Chi Hủ cũng phải sợ hãi, tay run rẩy suýt chút nữa làm đổ bát sữa dê.
“Hổ trắng nhỏ?” Thẩm Chi Hủ nhìn thấy hổ trắng nhỏ tỉnh dậy không hiểu sao lại vô cùng hưng phấn.
Kiều Nghệ nghe thấy tiếng của Người đẹp ốm yếu thì lập tức nhảy xuống giường, đi vòng quanh anh mấy vòng, còn “gào gào” như muốn chia sẻ niềm vui của mình với anh.
“Gào!!!” A a a, Người đẹp ốm yếu anh biết không? Mẹ tôi vẫn còn sống! Mẹ tôi còn sống!
“Gào!!!” Mẹ tôi được nữ chính cứu, bây giờ đang sống rất tốt!
“Gào!!!” Tôi biết mẹ tôi sẽ không sao mà! Anh xem, bây giờ bà sống rất tốt, sau này có thể là bạn đồng hành chiến đấu bên cạnh nữ chính!
Kiều Nghệ vui mừng vẫy đuôi, đôi mắt tròn xoe sáng ngời.
Thẩm Chi Hủ nhìn hổ trắng nhỏ không ngừng đi xung quanh mình, chỉ cảm thấy hoa mắt, khi cô đi đến gần anh nhanh chóng ôm lấy hổ trắng nhỏ vào trong ngực.
“Hổ trắng nhỏ, hôm nay em làm sao vậy? Có chuyện gì mà em vui vẻ thế?”
Cô của ngày hôm nay khác hẳn với cô của tối ngày hôm qua.
Kiều Nghệ rất vui vẻ, lập tức lặp lại những lời mình vừa nói, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt hoàn mỹ không tì vết của Người đẹp ốm yếu thì lại ngây ngẩn, trong lòng khẽ thắt lại.
Nếu hổ trắng lớn đi bên cạnh người nữ chính là hổ mẹ của cô, như vậy…
Người đẹp ốm yếu không phải là trùm phản diện sẽ hủy diệt thế giới trong tương lai sao?
Trái tim Kiều Nghệ khẽ run rẩy.
Thẩm Chi Hủ nhìn thấy thỏ trắng nhỏ ngơ ngác nhìn mình chằm chằm, không biết làm sao mỉm cười bất lực.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận