Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 611

Chương 611
“Đây là bí mật thứ nhất của tôi, tôi còn có bí mật thứ hai nữa.”
Anh sửng sốt, thấy cô nghiêm túc như vậy, cũng không khỏi ngồi thẳng người dậy.
“Lúc còn ở kiếp trước, tôi từng đọc một quyển tiểu thuyết tận thế. Tôi không nhớ rõ về nội dung cốt truyện nữa, chỉ nhớ nữ chính tên là Trình Dao, còn có một con hổ trắng lớn biến dị thức tỉnh dị năng hệ băng đi theo bên cạnh.”
Con ngươi của Thẩm Chi Hủ co rụt lại.
Anh cũng chẳng xa lạ gì với cái tên Trình Dao này, và cả con hổ trắng lớn biến dị thức tỉnh dị năng hệ băng...
Hơi thở anh trở nên dồn dập, mơ hồ cảm nhận được chuyện Kiều Nghệ muốn nói tiếp theo sẽ không đơn giản.
“Tất nhiên, điều tôi nhớ kỹ nhất vẫn là nhân vật phản diện của quyển tiểu thuyết tận thế kia.” Cô cố gắng dừng lại một lúc, nhìn thẳng về phía người nào đó đã nín thở, nói ra từng chữ từng câu một: “Nhân vật phản diện đó tên là Thẩm Chi Hủ, hào quang phản diện của anh ta còn lớn hơn nam nữ chính, hủy diệt luôn cả thế giới.”
Giờ phút này, trong lòng Thẩm Chi Hủ đang dấy lên sóng gió cuồn cuộn đáng sợ, anh khó mà tưởng tượng được bản thân lại sống trong một quyển tiểu thuyết, thậm chí còn là một nhân vật phản diện ư?
Anh không nhịn được bật cười, trong tiếng cười lộ ra tình cảm vô hình, nhưng nhiều hơn cả lại là mỉa mai khiến Kiều Nghệ đang im lặng cảm thấy bất an.
“Người đẹp ốm yếu...”
“Thế nên Ngao Ngao đã biết tôi là một nhân vật phản diện từ lâu rồi sao?”
Đầu tiên cô lắc lắc đầu, sau đó mới gật đầu.
“Ban đầu tôi không biết, sau đó mới nhớ ra.”
“Em sợ không?” Thẩm Chi Hủ hỏi tiếp, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô, không rõ lúc này đây mình đang mong đợi điều gì.
Quyển tiểu thuyết kia miêu tả không sai, anh đúng là một nhân vật phản diện, cũng từng hủy diệt thế giới.
“Không sợ.” Kiều Nghệ suy nghĩ một lúc, sau đó ngồi xuống bên cạnh Người đẹp ốm yếu, vươn tay ra bao bọc lấy bàn tay anh: “Trước đây tôi cũng không biết tại sao anh trong tiểu thuyết lại muốn hủy diệt thế giới, giờ đây tôi biết rồi, người của sở nghiên cứu đúng là độc ác, anh làm thế cũng là chuyện bình thường.”
Chưa có người nào từng nói với Thẩm Chi Hủ những lời này, vì thế đáy lòng anh dâng trào, tình cảm vô hình lan tràn khắp toàn thân.
Dù vậy, anh vẫn không thể không giải thích cho bản thân: “Kiếp trước, sở nghiên cứu Tư Hoài có tiếng tăm rất tốt trong lòng những người sống sót, không ai biết được bọn chúng đã tiến hành những thí nghiệm xấu xa đen tối gì đó. Cộng thêm thế lực của chúng rắc rối phức tạp, lúc tôi chạy thoát khỏi sở nghiên cứu, thế lực của những kẻ này đã thâm nhập vào rất nhiều căn cứ lớn rồi.”
Cho nên anh mới lựa chọn phương thức cực đoan, đó là hủy diệt thế giới mục ruỗng* này.
*Mục ruỗng: mục và ruỗng hết, hư hỏng hết từ bên trong, chỉ còn lại cái vỏ bên ngoài (ko phải tui sai chính tả đâu nghen)
Thẩm Chi Hủ che giấu tia sáng u ám nơi đáy mắt, tiếp tục nói: “Ngay cả nữ chính Trình Dao mà em nói cũng bị người của sở nghiên cứu lừa gạt, trở thành tay sai của bọn chúng.”
Nói đến đây, anh mở miệng cười nhạo.
Cứ như vậy có còn là nữ chính không? Và cả người gọi là nam chính kia, hẳn là Cố Hựu Kỳ nhỉ?
“Không, không thể nào?”
“Sao lại không thể được?”
Ánh mắt nhẹ bẫng của anh khiến trong lòng Kiều Nghệ rùng mình, theo bản năng mỉm cười lấy lòng.
“Kiếp trước, Trình Dao và Cố Hựu Kỳ là một đôi, bởi vì một vài hiểu lầm mà bọn họ vẫn luôn đuổi giết tôi.”
“Khụ, khụ khụ!” Kiều Nghệ bất ngờ bị sặc bởi nước miếng của chính mình: “Anh nói gì cơ? Trình Dao và Cố Hựu Kỳ là một đôi á? Đây chẳng phải đồng nghĩa với việc Cố Hựu Kỳ là nam chính ư?”
“Em không biết hả?”
“... Tôi còn không biết thật.”
Tạo nghiệt mà, tình tiết này cũng nhảy xa một trăm lẻ tám ngàn dặm rồi. Bây giờ Trình Dao còn không biết đang phát triển thế lực của mình ở nơi nào, Cố Hựu Kỳ đi theo hai người phá hủy căn cứ địa của sở nghiên cứu, có lẽ giữa bọn họ không còn cơ hội nhỉ?
Kiều Nghệ không nhịn được thổn thức.
“Đúng rồi, hiểu lầm gì khiến hai người kia đuổi giết anh vậy/”
Thẩm Chi Hủ im lặng trong chốc lát.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận