Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 711

Chương 711
Âm Phục cảm nhận được tên dị năng giả không thấy bóng dáng kia có vẻ như đã lay động, bèn gắng sức nói: “Đó là đương nhiên, chỉ cần anh gia nhập vào sở nghiên cứu Tư Hoài chúng tôi, anh muốn cái gì cũng đều được hết!”
“Muốn cái gì cũng được ư?” Chỉ nghe người nọ lẩm bẩm một câu: “Thế thì tôi muốn Lạc Phàm chết cũng được ư?”
“To gan!” Âm Phục gần như bị lời nói không biết trời cao đất rộng của người đàn ông chọc cho nổi điên lên: “Là ai có gan nói như thế với anh?”
Còn nữa, đến cùng người đàn ông kia là ai? Sao lại biết tên của Boss chứ?
Phải biết rằng, tên của Boss không truyền ra ngoài, chỉ có rất ít người có thể biết được tên ngài ấy!
“Rốt cuộc mày là ai? Có phải mày là người phản bội sở nghiên cứu không?”
Đúng rồi, nếu như không phải,làm sao căn cứ địa ở căn cứ Hoài Long và căn cứ Đông Nam lại bị đám người Cố Hựu Kỳ phá hủy dễ dàng như vậy được?
Âm Phục càng nghĩ, vẻ mặt càng ngày càng vặn vẹo, những con nhện biến dị xung quanh bị tâm trạng của gã ảnh hưởng cũng bắt đầu trở nên nóng nảy.
“Đi ra! Đừng giả thần giả quỷ!”
Gã suy đoán người đàn ông chắc chắn đã thức tỉnh dị năng tương tự như dị năng tàng hình, tâm niệm khẽ động, nhện biến dị ở xung quanh giơ chân trước lên quơ cào điên cuồng quanh người giống như nổi điên.
Bản thân gã cũng rút súng lục giắt trên hông ra, nổ mấy phát súng ra khắp nơi.
Thẩm Chi Hủ đứng trong không gian nhỏ, thong dong nhìn Âm Phục phát điên.
Kiếp trước, anh chỉ từng gặp Âm Phục một lần, ngược lại không ngờ gã còn có một mặt điên khùng như thế.
Có điều cũng đúng, người có thể gia nhập vào sở nghiên cứu Tư Hoài, có mấy ai là người bình thường đây?
Thẩm Chi Hủ ghét bỏ nhíu nhíu mày, ngón tay khẽ nhúc nhích, không gian nơi Âm Phục đang đứng bị lực không gian của anh phong tỏa lại. Tiếp đó anh khởi động tay chân, kéo duỗi thân thể.
Chậc, đã lâu rồi không dùng tuyệt chiêu, thật là có chút nhớ nhung đó.
Nghĩ như vậy, lực không gian được anh điều khiển đột nhiên bùng nổ, phản ứng nhanh nhất chính là mấy con nhện biến dị to con bị lực không gian vặn thành bùn nát, chỉ còn lại tinh hạch còn nguyên vẹn.
Con ngươi của Âm Phục co rụt thật nhanh, nhận ra bản thân đã gặp phải một tên mạnh mẽ, vội vàng ra lệnh cho Tiểu Hắc cõng mình rời đi.
Nhưng mà, không gian này đã bị Thẩm Chi Hủ phong tỏa, tại sao bọn chúng có thể chạy trốn được chứ?
Hết con này đến con nhện biến dị khác bị xoắn thành bùn nhão, ngay cả Âm Phục tự cao tự đại cũng cảm nhận được sự đe dọa của cái chết. Khuôn mặt vốn đã tái nhợt giờ càng giống ma hơn, gã siết chặt lấy lông tơ trên người nhện biến dị.
“Anh? Có phải anh muốn giết Lạc Phàm không? Được thôi, tôi có thể giết chết Lạc Phàm giúp anh, chỉ cần để cho tôi sống là được!”
Có thể sống sót, ai lại muốn chết đây?
Âm Phục cũng chỉ là một người rất bình thường thôi, lúc đối mặt với cái chết, gã cũng có thể bán đứng vị Boss mà bản thân vừa mới lên tiếng bảo vệ.
Thẩm Chi Hủ cười khẩy, sau đó, con nhện biến dị dưới chân gã bị vặn thành bùn nát.
Một tiếng phịch vang lên, Âm Phục ngã ngồi trong đống bùn nhão, toàn thân trên dưới dính đầy mùi tanh hôi.
“Những gì tôi nói đều là sự thật!”
“Hiện tại Lạc Phàm đã là dị năng giả cấp 8, thức tỉnh hai loại dị năng, theo thứ tự là hệ lôi và hệ phong. Bên cạnh ngài ấy lại có dị năng giả hệ tinh thần cấp 8 theo bên người bảo vệ, không có sự giúp đỡ của tôi, cho dù năng lực của anh có cao đến mấy cũng không có cách nào lẻn vào căn cứ Thần Quyến giết ngài ấy được đâu!”
Âm Phục trả lời chân thành đến mức Thẩm Chi Hủ muốn bật cười.
“Nếu như Lạc Phàm biết bản thân bị con chó mình nuôi hung ác cắn trả lại, hắn sẽ có vẻ mặt gì nhỉ?”
“Chậc, hẳn sẽ rất thú vị đúng không?”
Sắc mặt Âm Phục lúc xanh lúc trắng, để sống sót, gã chỉ có thể nhẫn nhịn.
Quỷ mới biết rốt cuộc người đàn ông không hề lộ mặt này đã thức tỉnh được dị năng gì, lại có thể vây hãm mình ở nơi này, hơn thế nữa...

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận