Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 286

Chương 286
Máy tính bảng?
Tâm niệm của Kiều Nghệ khẽ động, len lén liếc mắt nhìn Người đẹp ốm yếu.
Sau khi bị Thẩm Chi Hủ bắt được, anh mỉm cười lắc lư máy tính bảng trong tay: “Đây là máy tính bảng không phải máy giáo dục sớm nha, bên trong có tải mấy trò chơi một người chơi rồi, Ngao Ngao có muốn chơi một lát không nào?”
Tất nhiên là muốn!
Cô biến thành hổ cũng sắp nửa năm rồi, chưa bao giờ đụng vào thiết bị điện tử như máy tính bảng này. Bây giờ Người đẹp ốm yếu cho cô chơi, cô đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội này rồi!
Kiều Nghệ nhanh chóng bỏ qua hổ mẹ, nhẹ nhàng nhảy lên giường.
Sau lưng, hổ mẹ bất đắc dĩ nhìn hổ con.
Thẩm Chi Hủ mở Anipop một người chơi ra, sau đó đặt xuống trước mặt hổ trắng nhỏ: “Trò chơi này tên là Anipop, xếp các biểu tượng giống nhau là có thể biến mất, Ngao Ngao hiểu chưa?”
Anh vốn định làm mẫu một lần, lại bị hổ trắng nhỏ thiếu kiên nhẫn đẩy ra. Thẩm Chi Hủ buồn cười, cùng không làm phiền cô nữa mà đứng dậy vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Hổ mẹ rất hiếm khi thấy dáng vẻ tập trung tinh thần như vậy của nhóc con, nó nghiêng đầu nhìn một hồi, cũng nhảy lên trên giường nằm xuống với hổ con, hai con hổ cùng nhau xem máy tính bảng.
Đáng ghét!
Lại bấm nhầm rồi!
Kiều Nghệ nhìn chằm chằm móng vuốt của mình như có thù hận sâu sắc, lần đầu tiên cảm thấy có móng vuốt lớn như vậy cũng không tốt, xem đi, lần nào cũng bấm sai rồi!
Hổ mẹ dường như cảm nhận được sự bất lực của nhóc con, liền liếm liếm lỗ tai của hổ con, sau đó cũng nâng móng vuốt còn lớn hơn hổ con một vòng của mình đè lên máy tính bảng.
Tình huống cũng gần giống như của nhóc con, hổ mẹ cũng ấn sai rồi.
Kiều Nghệ thấy thế, dứt khoát nằm ngang trên giường.
Chơi máy tính bảng gì chứ? Hổ không xứng, không chơi không chơi!
Cô vừa mới nằm xuống không lâu, thính giác nhạy bén đã nghe được tiếng huyên náo ồn ào truyền đến từ dưới lầu. Kiều Nghệ vội vàng vểnh tai lên, nghe thấy một giọng nói hơi bén nhọn của phụ nữ trung niên. Hình như bà ta đang khóc lóc tố cáo gì đó, nói bản thân không dễ dàng, chồng còn chết vân vân.
Điều này càng khiến Kiều Nghệ tò mò hơn, trong nhóm người đi đường là bọn họ đây lại không có người phụ nữ nào lớn tuổi như thế, người này từ đâu tới dzị?
Cô thấy Thẩm Chi Hủ còn rửa mặt trong nhà vệ sinh, bèn tự mình nhảy xuống giường đi tới cửa, chồm nửa người trên lên ra sức dùng móng vuốt vặn tay nắm cửa. Sau khi thành công, cô vui vẻ ra khỏi phòng.
Hổ mẹ thấy thế lập tức bỏ máy tính bảng xuống, cũng không quan tâm Thẩm Chi Hủ trong nhà vệ sinh, theo sát sau lưng hổ con.
Cả hai vừa ra khỏi cửa, âm thanh ầm ĩ kia càng rõ ràng hơn.
Kiều Nghệ cảm thấy chói tai, vì thế cô không xuống lầu, mà là đứng ở trong góc nhìn trộm xuống dưới.
Đám người Lý Văn Bân và anh em Đặng Hoài Hoa đang ngồi trong phòng khác, trước mặt bọn họ chính là một nam một nữ. Nam chính là bạn trai Tiền Thân của em gái Đặng Hoài Hoa, nữ thì Kiều Nghệ không quen biết, dáng vẻ trông như bốn đến năm mươi tuổi, gương mặt than khóc thảm thiết, giọng còn cực kỳ lớn.
“Người chồng số khổ kia của tôi ấy, vì cứu Hải Hi mà chết trong bầy zombie! Cậu là anh trai của Hải Hi, sao lại vô lương tâm đến mức bắt con trai tôi chia tay với Hải Hi chứ? Nếu như không nhờ chồng tôi, hôm nay cậu có thể gặp được Hải Hi còn sống sao?”
Người phụ nữ trung niên liên tục khóc lóc kể lể, sắc mặt của Đặng Hoài Hoa lúc xanh lúc tím. Đây có lẽ là lần đầu tiên cô trông thấy sắc mặt anh ta khó coi như vậy từ khi quen biết đến nay.
Chỉ có điều... Cha của Tiền Thân thật sự vì cứu Đặng Hải Hi mà chết ư?
Kiều Nghệ tiếp tục nghe lén nhìn trộm.
“Dì à, dì đừng nói nữa...” Mặt mũi Đặng Hải Hi xấu hổ, muốn tiến lên kéo bà ta, lại bị bà ta hung hăng hất tay ra. Trên mu bàn tay trắng nõn lập tức đỏ bừng một mảnh, có thể thấy được bà ta đã dùng bao nhiêu sức lực.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận