Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 444

Chương 444
Về phần bệnh viện tư nhân Tư Hoài…
Trước tận thế, anh ta cũng đã từng nghe nói về bệnh viện tư nhân Tư Hoài, biết rằng bệnh viện đầu tiên bọn họ thành lập ở trong nước là ở khu vực duyên hải phía Đông Nam, mà sau tận thế duyên hải Đông Nam có rất nhiều căn cứ lớn nhỏ, anh ta không có cách nào biết được căn cứ của bọn họ ở đâu cả, cho nên mới tới hỏi ý của Thẩm Chi Hủ.
Vậy mà thật sự có được tin tức có ích.
Thẩm Chi Hủ nghe Cố Hựu Kỳ nói xong thì cong cong khóe môi, quét qua một vòng tên của những căn cứ mà Cố Hựu Kỳ liệt kê ra, cuối cùng dùng ngón tay gõ nhẹ một cái tên ở trong đó.
Kiều Nghệ và Cố Hựu Kỳ thuận thế nhìn theo.
“Căn cứ Đông Nam?” Hai người đồng thanh nói.
“Ừm.” Đời trước sau khi rời khỏi căn cứ Hoài Long, anh đã bị chuyển tới căn cứ Đông Nam, nếu muốn tìm Hà Nguyệt Liên để trả thù… Tới căn cứ Đông Nam là quyết định sáng suốt nhất.
Cố Hựu Kỳ thì khẽ nhíu mày: “Nhưng căn cứ Đông Nam là một căn cứ lớn, bọn chúng thật sự sẽ lẩn trốn ở đó chứ?”
Kiều Nghệ không hiểu được sự băn khoăn của Cố Hựu Kỳ, xua tay nói: “Dù sao chúng ta cũng phải tới đó, không bằng bắt đầu tìm kiếm từ căn cứ lớn nhất đi.”
Cũng phải.
Kiều Nghệ nói như vậy Cố Hựu Kỳ cũng yên tâm hơn.
“Vậy lúc nào chúng ta lên đường?”
Căn cứ Hoài Long ở phía Tây nam, căn cứ Đông Nam ở duyên hải Đông Nam, nếu trước tận thế thì chỉ cần mấy giờ đi máy bay là tới. Nhưng bây giờ không có máy bay, chỉ có thể lái xe, còn không biết dọc đường sẽ gặp nguy hiểm gì, chuyến đi này ít nhất phải kéo dài ba tháng.
“Như thế nào cũng được, tùy các anh thôi.” Thẩm Chi Hủ nói.
Cố Hựu Kỳ nghe vậy, tính toán một chút, cuối cùng hẹn với Thẩm Chi Hủ ba ngày sau sẽ lên đường.
Sau khi anh ta rời đi, Kiều Nghệ nằm ở trên giường ôm gối lăn lộn vài vòng, nhìn thấy hổ mẹ tò mò liếc mắt nhìn mình thì toét miệng cười: “Mama, chúng ta sắp đi duyên hải Đông Nam, mẹ có mong chờ gì không?”
Nếu như không có Người đẹp ốm yếu thì có lẽ Kiều Nghệ sẽ có một cuộc sống yên ổn ở một góc nào đó với hổ mẹ, nhưng bây giờ phải đi chỗ khác, còn không biết sẽ gặp phải nguy hiểm gì, cô không ghét, thậm chí còn có chút mong chờ.
Hổ mẹ cọ cọ vào cổ nhóc con, mắt hổ lấp lánh có thần, từ đó Kiều Nghệ có thể nhìn ra được nó nóng lòng muốn thử.
Cho nên, hổ mẹ cũng rất thích đúng không?
Kiều Nghệ càng vui vẻ hơn, ôm lấy hổ mẹ, áp cả người lên lưng của hổ mẹ, dán chặt vào người nó.
Hổ mẹ cũng mặc kệ nhóc con, để cô thoải mái đè lên người mình, biến mình thành một cái đệm hổ đúng tiêu chuẩn.
“Đúng rồi Người đẹp ốm yếu, lần này chúng ta đi tới duyên hải Đông Nam, Tạ Vân Nhã có đi cùng chúng ta không?”
Bọn họ đang đi tìm Hà Nguyệt Liên để báo thù, coi như là xông thẳng tới hang ổ của người ta để chiến đấu một trận, Tạ Vân Nhã sợ người của khu nghiên cứu như vậy, chắc hẳn sẽ không muốn đi cùng bọn họ.
“Tôi không biết.” Thẩm Chi Hủ sẽ không ép buộc bất cứ người nào phải đi cùng bọn họ, cho dù Tạ Vân Nhã đã từng nói muốn làm trâu làm ngựa cho mình, anh vẫn phải nói rõ tình hình cho cô ấy biết.
Kiều Nghệ hiểu, ừm một tiếng, sau đó cúi đầu tiếp tục dán vào người hổ mẹ.
...
Đêm hôm đó, Thẩm Chi Hủ mang theo đám người Kiều Nghệ đi tìm Tạ Vân Nhã.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận