Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 795: Thôn Đường Hà (1)

Chương 795: Thôn Đường Hà (1)
“Trần Lôi! Rốt cuộc thì anh muốn làm gì?”
Trước cổng thôn Đường Hà có hai nhóm người đang giằng co lẫn nhau, trong đó tên cầm đầu đứng ở bên này cổng thôn Đường Hà là một người đàn ông trẻ tuổi, nếu đám Kiều Nghệ ở đây thì có thể nhận ta người này chính là Lý Tông Húc bọn họ đã từng gặp ở thành Hồng Diễn.
Đứng đối diện với Lý Tông Húc, là một người đàn ông cường tráng, anh ta nghe thấy Lý Tông Húc chất vấn với giọng điệu tức giận thì cười ha hả: “Làm gì à? Đương nhiên là để các người giao đám ong mật biến dị và con husky biến dị kia ra đây rồi!”
Nghĩ tới bầy ong biến dị sẽ tạo ra mật, Trần Lôi tham lam liếm môi.
Anh ta thật sự không ngờ vùng đất hoang vu nghèo đói này lại có thứ đồ tốt như vậy! Nếu anh ta có thể nắm giữ nó trong tay cầm đi giao dịch với các căn cứ lớn khác, không chừng có thể kiếm được rất nhiều tinh hạch!
Trần Lôi nghĩ tới đây thì lại càng quyết tâm muốn chiếm đoạt bầy ong biến dị và husky biến dị kia vào tay mình!
“Anh đừng có quá đáng!” Người nói chuyện chính là Lưu Y Na, cũng là người của thôn Đường Hà, mặc dù là một người bình thường nhưng lại dám cầm dao liều mạng với zombie. Không ai trong thôn Đường Hà dám coi thường cô ta, chứ đừng nói tới việc cô ta còn một người em trai có dị năng cấp 4.
Nhưng đám người Trần Lôi kia rõ ràng không coi Lưu Y Na ra gì, từng đôi mắt không an phận liên tục nhìn từ trên xuống dưới đánh giá cô ta, cuối cùng Trần Lôi nở một nụ cười dâm đãng tà ác.
“Quá đáng sao? Thời thế bây giờ kẻ mạnh là vua! Cá lớn nuốt cá bé! Các người cho rằng chỉ dựa vào một mình Lý Tông Húc dị năng giả cấp 6 và một con Husky biến dị cấp 6 là có thể bảo vệ được bầy ong biến dị đó à? Đừng có ngu ngốc như vậy nữa, tôi khuyên các người hãy ngoan ngoãn giao ra, đừng đợi đến khi chúng tôi ra tay thì người của thôn Hà Đường sẽ phải chịu tổn thất đấy! Đúng rồi, em gái nhỏ, tôi thấy ngoại hình của cô cũng xinh đẹp, có muốn cân nhắc làm người đàn bà của tôi không?” Trần Lôi nói xong, lại liếm liếm môi, ánh mắt càn rỡ kia như muốn lột sạch quần áo ở trên người Lưu Y Na.
Những người ở phía sau anh ta nghe thấy vậy thì đều nở nụ cười bỉ ổi.
“Mày muốn chết à?” Lưu Minh Bân sao có thể chịu được khi bọn họ đối xử với chị mình như vậy, cậu ta tức giận chuẩn bị xông lên liều mạng với Trần Lôi, song lại bị Lưu Y Na mang vẻ mặt khó coi ngăn lại.
“Em trai, bình tĩnh!”
“Chị, bọn họ bắt nạt chị!”
Điều này làm cậu ta không thể tỉnh táo được! Bây giờ cậu ta chỉ còn mỗi chị là người thân!
“Ha ha ha ha ha ha ha…” Trần Lôi nhìn thấy tình cảm chị em thắm thiết giữa hai người bọn họ, không nhịn được bật cười: “Cậu chính là em vợ tương lai của tôi à? Nghe lời tôi đi, đừng ở lại thôn Đường Hà này nữa, ở đây không có tương lai đâu! Chi bằng theo chúng tôi trở về thôn Quang Dược đi!”
“Đúng đấy đúng đấy!”
“Về thôn Quang Dược với chúng tôi đi!”
“Làm người phụ nữ của đại ca chúng tôi còn thú vị hơn là ở thôn Đường Hà này!”
“Ha ha ha ha, chị dâu tương lai của chúng tôi vẫn còn trẻ, công phu trên giường của đại ca chúng tôi cũng rất khá, sau này cô sẽ rất hạnh phúc!”
Bọn họ không hề coi ai ra gì, vừa nói những lời thô tục này vừa nhìn ngó đánh giá người Tạ Vân Nhã.
Những hành vi này khiến đám Lý Tông Húc không thể nào nhịn được, cho dù đối diện với Trần Lôi dị năng cấp 7 bên cạnh còn có hai dị năng cấp 6, bọn họ cũng không thể chịu đựng được giọng điệu này.
“Các người đáng chết!” Ánh mắt của Lưu Minh Bân đỏ ngầu nhìn chằm chằm đám người Trần Lôi, quanh người bởi vì tức giận mà bốc lên dị năng có màu xanh lục.
Đám người Trần Lôi thấy vậy thì càng cười to hơn.
“Lại còn là người có dị năng cơ đấy.”
“Chậc chậc, mới cấp 4 thôi à? Có phải Lý Tông Húc không cho cậu tinh hạch không?”
“Tới đây nào, em trai lại đây với chúng tôi, đảm bảo có tinh hạch cho cậu lên tới cấp 6…”
Anh ta còn chưa nói xong thì dị năng hệ mộc của Lưu Minh Bân đã hóa thành những gai nhọn màu xanh lúc, bất ngờ tấn công người đang nói chuyện.
Người đàn ông né tránh rất nhanh, nhưng gò má vẫn bị xước tạo thành một đường máu.
Hành động này hiển nhiên chọc giận đám người Trần Lôi.
Vẻ mặt anh ta trở nên âm trầm, tức giận quát: “Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt đúng không?”
“Các anh xem xông lên, chiếm lấy thôn Đường Hà này cho tôi! Cướp cả người phụ nữ kia về!”
Đám người Lý Tông Húc vừa nghe thấy vậy thì vô cùng tức giận, nhanh chóng tăng cường cảnh giác, dị năng trong tay sẵn sàng phát động.
Chính vào thời điểm khi hai bên đang giương cung bạt kiếm, một chiếc xe đã được cải tiến lái tới gần cửa thôn.
Cao Hoằng Khải tức giận tưởng đám người tới giúp đỡ Trần Lôi đến, nghiến răng nghiến lợi chuẩn bị liều chết đánh một trận, nhưng khi nhìn sang ánh mắt của anh ta đột nhiên ngừng lại.
Chiếc xe cải tiến kia trông có hơi quen mắt…
Cao Hoằng Khải đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, hai mắt sáng lên…
“Là anh Thẩm! Anh Thẩm tới đây!”
Anh Thẩm sao?
Đám người Lý Tông Húc còn chưa kịp phản ứng lại, Lý Văn Bân đứng chung một chỗ với Cao Hoằng Khải cũng nghĩ tới điều gì đó, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng.
Nếu thật sự là Thẩm Chi Hủ, cục diện ngày hôm nay chắc chắn sẽ thay đổi!
Đám người Trần Lôi đang chuẩn bị tấn công thì ngừng động tác, tất cả đều nhìn theo ánh mắt của Cao Hoằng Khải, một người đàn ông gầy lùn mỉm cười đầy khinh thường.
“Không phải, không phải, không phải chứ? Chỉ là một chiếc xe ô tô tới đây mà thôi, các người thực sự nghĩ người khác tới cứu mình hả?”
Dù có là cứu tinh thì đã sao? Chiếc xe kia nhìn qua cũng chả có mấy người, làm sao có thể mạnh hơn mấy chục người bọn họ được?
Cao Hoằng Khải nghe thấy lời người đàn ông kia nói thì nhìn anh ta bằng ánh mắt trìu mến.
Đúng là ngu ngốc mà, bọn họ vốn không biết anh Thẩm mạnh tới mức nào!

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận