Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 473

Chương 473
Máy bay trực thăng!
Ánh mắt Cố Hựu Kỳ chợt lóe lên.
Có máy bay trực thăng rồi thì bọn họ cần gì phải lo lắng bao giờ mới đến được căn cứ Đông Nam kia chứ?
“Vậy cô mang chúng tôi qua đó xem trước đi.”
"Được thôi, tôi sẽ nói..."
"Nếu cô đã muốn đi theo vậy cứ đi theo đi, nhưng chúng tôi sẽ không chịu trách nhiệm cho sự an toàn và nguồn thức ăn của các cô đâu." Giọng điệu của Cố Hựu Kỳ ung dung thản nhiên.
"Tôi biết rồi, những việc này không phiền đội trưởng Cố phải quan tâm đâu.”
Dứt lời, Thạch Ngọc Cầm thảo luận với Cố Hựu Kỳ về chuyện phải đến hang Tiêu Tiền như thế nào.
Thẩm Chi Hủ và Kiều nghệ vẫn chưa biết quyết định của bọn họ mà vẫn đang đứng ở một góc, chờ Kiều Nghệ hấp thu xong tinh hạch cấp 5.
"Hang Tiêu Tiền?"
Giọng nói mềm mại vang lên trong thùng xe yên tĩnh, cô bé con búi chỏm tóc đáng yêu ngồi trên đùi người đàn ông tuấn mỹ, sau lưng tựa vào lồng ngực anh, hai tay anh vòng qua eo của cô bé, một tay cầm hộp sữa, tay kia cầm túi khoai tây chiên đã được bóc ra. Cô bé dựa vào người anh, tay thò vào túi khoai chiên lấy một miếng khoai nguyên vẹn ra cắn nghe “răng rắc”.
Một mùi cà chua thoang thoảng tràn ngập trong thùng xe.
Nhan Dục Chương đang lái xe, ngửi thấy mùi khoai chiên cũng nuốt nước miếng ừng ực.
Đồ ăn vặt của bạn nhỏ Kiều Nghệ sung túc thật đấy, cứ như là đang ở thời bình vậy.
Nhan Dục Chương bắt đầu ghen tị với bạn nhỏ Kiều Nghệ vì có một người anh trai tốt, không biết bây giờ cậu ta đi nhận anh trai có muộn quá hay không.
“Đó là chỗ nào? Nghe có vẻ không phải là nơi đứng đắn gì cho cam.” Kiều Nghệ vừa ăn khoai chiên vừa thắc mắc.
"Anh cũng không biết, Thạch Ngọc Cầm nói trong hang Tiêu Tiền có máy bay trực thăng đó, chúng ta đi qua xem thử là biết.” Nhan Dục Chương trả lời.
Kiều Nghệ ồ lên, lại lấy một miếng khoai tây chiên ra rồi duỗi ra sau: “Anh cũng ăn đi này Người đẹp ốm yếu."
Người nào đó đang bế hổ trắng nhỏ “ừm” một tiếng rồi hơi cúi đầu, ngậm lấy miếng khoai tây chiên lên.
"Người đẹp ốm yếu này, anh có biết hang Tiêu Tiền không?"
"Tôi không rõ." Kiếp trước Thẩm Chi Hủ chưa từng nghe nói đến hang Tiêu Tiền nên có thể thấy nơi đó không nổi tiếng gì lắm, nhất là những người có can đảm đặt tên cho nó là hang Tiêu Tiền, không biết thực lực của họ có đủ tư cách hay không nữa.
Anh nhai miếng khoai tây chiên, đôi mắt xinh đẹp hơi nheo lại, mong chờ phần tiếp theo của chuyến đi này.
"Vậy thôi." Kiều Nghệ mím môi rồi lại thò tay vào túi khoai tây chiên nhưng phát hiện khoai tây chiên đã hết sạch, cô sững sờ một lát sau đó đáng thương nói: "Hết khoai tây chiên mất rồi..."
“Hết thì hết thôi.”
“Nhưng tôi muốn ăn tiếp.”
Cánh tay Thẩm Chi Hủ sờ vào bụng của chú hổ trắng nhỏ, chẳng thấy xẹp lép mà toàn thịt là thịt.
"Hôm nay em đã ăn bốn cái bánh bao rưỡi, cộng thêm một túi khoai tây chiên, nửa hộp sữa, không được ăn nữa.”
“Được mà, được mà, tôi vẫn còn bụng để ăn mà.”
Thẩm Chi Hủ không hề dao động, ném túi khoai tây chiên trống không ra ngoài cửa sổ.
"Em uống hết sữa trước đi." Anh nói xong bèn nhét sữa trong tay mình vào tay hổ trắng nhỏ.
"Uống hết sữa thì anh sẽ cho tôi ăn khoai chiên sao?" Kiều Nghệ ranh ma đảo mắt một vòng rồi hút thật mạch, nửa hộp sữa nhanh chóng thấy đáy. Cô đắc ý cầm lên quơ quơ trước mặt Người đẹp ốm yếu: “Tôi uống xong rồi!”
(Thẩm Chi Hủ: Anh chồng thập nhị tứ hiếu belike!)

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận