Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 126

Chương 126
Dứt lời, Thẩm Chi Hủ lục tìm ba cái đồng hồ báo thức từ trong không gian ra, sau khi chỉnh thời gian xong, anh mới lên tiếng: “Ngao Ngao, em thu dị năng lại đi.”
Cách tấm chắn, anh không có cách nào ném đồng hồ báo thức ra ngoài được.
Trong giây phút Kiều Nghệ nhìn thấy đồng hồ báo thức kia, lập tức hiểu ra Người đẹp ốm yếu muốn làm gì, nhanh chóng thu hồi tấm chắn của mình.
Thẩm Chi Hủ nhận thấy tấm chắn đã biến mất bèn đi đến mép giường tìm đúng chỗ, ném lần lượt ba chiếc đồng hồ báo thức này vào bụi cỏ ở phía xa, sau đó bế hổ trắng nhỏ bên chân vào lòng đi tới chỗ cửa. Đợi đồng hồ báo thức vừa vang lên, anh sẽ bế hổ trắng nhỏ chạy về phía biệt thự trang trại.
Nếu là trước đây, Thẩm Chi Hủ sẽ không dùng phương pháp mạo hiểm này, một lưỡi dao không gian là có thể giải quyết được tất cả zombie trong thôn, nhưng đó là trong trường hợp anh đã khỏe hẳn. Hiện tại dị năng của anh chỉ có thể vận dụng 50%, tất nhiên không làm được, thế nhưng...
Thẩm Chi Hủ nhìn về một nơi nào đó, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên.
Anh không xử lý được tất cả zombie, nhưng mà vẫn có thể dễ dàng tiêu diệt một con zombie cấp 3.
Ngón tay của Thẩm Chi Hủ khẽ nhúc nhích, đầu của cái bóng gầy nhom đứng trên sân thượng của biệt thự trang trại lập tức chia tách với thân thể.
Sau khi bóng người gầy nhom ngã xuống không lâu, đồng hồ báo thức cũng bắt đầu vang lên.
Zombie nghe thấy âm thanh chói tai của đồng hồ báo thức, trong chốc lát gào thét lao về nơi phát ra tiếng như dã thú ngửi được mùi máu tanh.
Kiều Nghệ nhìn cảnh tượng khủng khiếp này, chỉ cảm thấy rợn cả tóc gáy.
Thẩm Chi Hủ không nhận ra sự khác lạ của cô, thấy tất cả zombie đã nhào đến chỗ đồng hồ báo thức kia, anh lập tức nhân lúc này bế hổ trắng nhỏ chạy ra khỏi nhà, đồng thời cũng âm thầm cảnh giác hoàn cảnh xung quanh. Nếu như có zombie phát hiện ra bọn họ, anh sẽ thả lưỡi dao không gian ra.
Ai ngờ bọn họ vừa mới chạy ra khỏi nhà, hổ trắng nhỏ trong lòng lập tức thả ra tấm chắn của mình, do chiều cao hạn chế, anh không khỏi phải cúi người xuống, cười khổ một tiếng.
“Ngao Ngao, em đang làm gì thế?”
Kiều Nghệ có chút chột dạ, không dám lên tiếng.
Ôi, đợi lát nữa Người đẹp ốm yếu sẽ biết lợi ích từ dị năng của mình thôi, bây giờ... Để anh ấy uất ức trước đã!
Thẩm Chi Hủ thấy hổ trắng nhỏ có tật giật mình vùi vào lòng mình không nhúc nhích, cũng biết nó sẽ không thu hồi dị năng. Không có cách nào, anh đành phải khom lưng, gian nan chạy về phía biệt thự trang trại.
Trong thời gian đó, bọn họ gặp phải zombie chưa kịp lao về chỗ có đồng hồ báo thức, Thẩm Chi Hủ cũng cực kỳ cảnh giác, nhưng những con zombie kia giống như không ngửi được mùi trên người cả hai, mà chạy vượt qua bọn họ thẳng đến chỗ đồng hồ báo thức kia.
Thẩm Chi Hủ không khỏi cúi đầu nhìn hổ trắng nhỏ, đúng lúc cô cũng đang ngẩng đầu nhìn anh, chú ý đến vẻ đắc chí trong mắt cô, anh còn gì không hiểu nữa đây.
“Ngao Ngao, đây chính là tác dụng từ dị năng của em ư?”
Tấm chắn do dị năng tạo thành này có thể ngăn chặn mùi trên người bọn họ sao?
Kiều Nghệ rất tâm đắc. Đương nhiên rồi, dị năng của tôi đỉnh lắm đó.
Thẩm Chi Hủ nhìn đến đôi mắt tràn ngập ý cười, sau đó cả hai tăng nhanh tốc độ chạy vào biệt thự trang trại.
Lúc này, đồng hồ báo thức bị zombie làm hỏng, không còn phát ra bất kỳ tiếng vang nào nữa. Bầy zombie không có mục tiêu nhất thời như con ruồi mất đầu, mờ mịt quanh quẩn ở tại chỗ.
Mười phút sau, Thẩm Chi Hủ bế hổ trắng nhỏ vào biệt thự trang trại, anh tránh vào góc chết của camera giám sát, vừa vỗ nhè nhẹ sau lưng hổ trắng nhỏ.
“Em thu dị năng lại đi.”
Kiều Nghệ nghe lời thu hồi dị năng.
Trong khoảnh khắc tấm chắn biến mất, lực không gian của Thẩm Chi Hủ cũng lập tức mở rộng, phá hỏng camera giám sát ở chỗ bí mật.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận