Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 625

Chương 625
Sở Thiên không khỏi nhíu mày, ấn tượng với chàng trai trẻ tuổi kia giảm xuống rất nhiều.
Lúc gã đánh giá bọn họ, hai người kia cũng đang quan sát Sở Thiên. Tưởng Văn Sinh thấy khí thế của gã phi phàm, bèn nở nụ cười: “Chào cậu, xin hỏi cậu là?”
“Sở Thiên.”
Tưởng Văn Sinh mỉm cười hiểu biết, nhớ đến trong tư liệu Sở Thiên cùng đến đây với Thẩm Chi Hủ, còn là một dị năng giả hệ ăn mòn cấp 6.
“Tưởng Văn Sinh.”
Nói xong, nụ cười của ông ta sâu hơn một chút. Chẳng qua, người này chưa tiếp tục mở miệng, Đường Hạo Nguyên ở bên cạnh đã tùy tiện ngồi xuống, sau khi quan sát xoi mói khắp nơi, cậu ta hung hăng mở miệng: “Thẩm Chi Hủ đâu rồi? Chúng tôi tới rồi, sao không thấy anh ta?”
“Cậu Đường!” Tưởng Văn Sinh vội vàng kéo cánh tay của cậu ta lại.
“Sao nào? Tôi nói không đúng à? Thẩm Chi Hủ anh ta lấy đâu ra mặt mũi để chúng ta đợi chứ?”
Đầu óc ông ta cũng đau nhức, sớm biết thế thì không nên dẫn cậu ta đến rồi!
Trong lòng Sở Thiên lại không thay đổi: “Nếu như cậu không hài lòng thì cút nhanh lên, nơi này cũng không phải chỗ để cậu khóc lóc lăn lộn om sòm!”
“Sao anh dám nói chuyện như thế với tôi? Có biết tôi là ai không? Có biết cha tôi là ai không hả?”
“A, có đứa con trai thế này, người làm cha có thể tốt hơn bao nhiêu chứ?” Sở Thiên châm biếm, gã đã nhìn thấy một hai phần giống Thẩm Chi Hủ từ giữa mày của người đàn ông trẻ tuổi này, nhưng tên này còn kém xa anh ta!
“Anh...”
Tưởng Văn Sinh kéo Đường Hạo Nguyên đang bùng nổ lại, chân mày cũng nhíu chặt, rõ ràng là rất không vui với mấy lời vừa rồi của đối phương.
Gã cũng chẳng thèm để ý tâm trạng của hai người này ra sao, dám đến đây ngang ngược, gã sẽ dám không khách sáo với bọn họ!
“Cậu Sở, chúng tôi đến tìm Thẩm Chi Hủ, không biết bây giờ cậu ấy đang ở đâu?” Ở địa bàn của người khác, Tưởng Văn Sinh không muốn xảy ra xung đột với gã, nhất là khi người này còn là một dị năng giả hệ ăn mòn hiếm thấy.
Sở Thiên mím mím môi, đang định mở miệng thì giọng nói lạnh lùng của Thẩm Chi Hủ đột nhiên vang lên.
“Tìm tôi à?”
Mấy người Đường Hạo Nguyên không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, chỉ thấy một người đàn ông cao lớn đẹp trai chậm chạp bước từ trên lầu xuống.
Thấy thế, đáy mắt của Tưởng Văn Sinh thoáng lộ ra một tia thán phục. Trong đầu nghĩ người này thật không hổ là con trai của Đường Thế Hằng, gương mặt của cậu ấy gần như là hội tụ ưu điểm của cha mẹ mình.
Khác với ông ta, khoảnh khắc Đường Hạo Nguyên trông thấy Thẩm Chi Hủ, sự ghen tị nơi đáy mắt cũng sắp biến thành thực chất.
Cậu ta vẫn luôn không biết mình còn có một người anh trai cùng cha khác mẹ, cho đến ngày đó Tưởng Văn Sinh nhìn thấy đối phương, còn giấu mình đi điều tra anh ta rồi báo cáo chuyện này cho cha. Cậu ta vô tình nghe được mới biết bản thân vẫn còn một người anh trai lớn hơn mình hai tuổi!
Cậu ta giận không thể át mà chạy đi hỏi mẹ, lúc này mới biết mẹ lại không phải vợ cả của cha, mà vợ cả của ông ấy lại là mẹ của Thẩm Chi Hủ!
Đường Hạo Nguyên càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu với người này. Cho nên sau khi biết Tưởng Văn Sinh muốn đến tìm Thẩm Chi Hủ, cậu ta có nói gì cũng đòi đi theo, ra oai phủ đầu người này!
“Mày chính là Thẩm Chi Hủ sao?” Đường Hạo Nguyên vênh váo đắc chí nhìn chằm chằm vào anh.
Anh cũng chẳng thèm nhìn cậu ta, tầm mắt lạnh nhạt nhìn về phía Tưởng Văn Sinh.
“Tìm tôi có chuyện ư?”
“Cậu Hủ, tôi là do ông Đường phái tới, biết cậu còn sống, ông ấy rất vui vẻ, hy vọng có thể gặp mặt cậu.”
Cậu Hủ?
Ngược lại thật khách sáo.
Thẩm Chi Hủ cười nhạo trong lòng, ngồi xuống bên cạnh Sở Thiên.
“Không có hứng thú.”
“Mày có thái độ gì đấy? Cũng đúng, đứa con hoang không biết từ đâu tới, tất nhiên không biết địa vị hiện tại của cha ở căn cứ Đông Nam.”
Đường Hạo Nguyên hừ lạnh một tiếng, giống như nghĩ tới điều gì đó, cậu ta nở nụ cười tràn đầy ác ý: “Nghe nói mày còn là một dị năng giả hệ không gian hở? Chậc chậc, loại dị năng yếu nhớt này thì tiểu đội bọn tao còn nhiều lắm, không thiếu một kẻ như mày đâu! Nếu mày muốn vào tiểu đội của chúng ta, cũng được thôi, đánh người đàn ông bên cạnh mày một trận, lại đưa con hổ trắng mày nuôi đến để tao nếm thử thịt của nó, còn có người đẹp nhỏ ngày đó cũng đưa qua đi, tao sẽ...”

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận