Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 426

Chương 426
Trong lòng anh vỗ tay cho hổ trắng nhỏ, sau đó mới nhìn về phía Cố Hựu Kỳ: “Đây là em gái tôi, tên là...”
Khoan đã, tên gì ta?
Anh phải giới thiệu cô tên Ngao Ngao với anh ta ư? Thẩm Ngao Ngao? Nghe thôi cũng đã không chỉn chu rồi.
Ngay khi Thẩm Chi Hủ khựng lại, đứa trẻ ở bên cạnh tự động mở miệng bổ sung.
“Kiều Nghệ. Tôi tên là Kiều Nghệ.”
Bỗng dưng anh nhìn về phía hổ trắng nhỏ.
“Hóa ra là em gái Tiểu Kiều à.” Cố Hựu Kỳ cười nói, nhưng đáy lòng lại nảy sinh nghi vấn.
Em gái á? Thẩm Chi Hủ có em gái lúc nào thế?
Cố Hựu Kỳ bối rối khó hiểu.
Người trong cuộc cũng không có ý định giải thích.
Kiều Nghệ thấy sắp hâm nóng xong rồi, vội vàng huých cánh tay của Người đẹp ốm yếu: “Bánh bao! Bánh bao!”
Thẩm Chi Hủ hoàn hồn lại, tạm thời đè nén nghi ngờ, gắp bánh bao nóng hổi lên bỏ vào bát rồi đưa cho hổ trắng nhỏ.
Cố Hựu Kỳ thấy một lớn một nhỏ cho mình ăn bơ, bèn xoa xoa cổ, chỉ có thể rời đi với lòng dạ tràn đầy ngờ vực.
Trên đường trở về, anh ta nhìn thấy Trình Dao đang lặng lẽ quan sát tình hình của Thẩm Chi Hủ bên kia, suy nghĩ trong đầu đột nhiên xoay chuyển.
“Đội trưởng Trình.”
Trình Dao gật gật đầu với anh ta, lúc chuẩn bị đứng dậy rời đi lại nghe thấy Cố Hựu Kỳ thấp giọng nói.
“Đội trưởng Trình, cô biết Thẩm Chi Hủ có thêm một cô em gái từ lúc nào không?”
Em gái?
Nàng ngược lại không biết điều này, cũng chỉ nghe nói Thẩm Chi Hủ dẫn theo một đứa con nít tới mới tò mò tới xem một hồi. Mặc dù không biết đứa nhỏ là ai, nhưng nàng chú ý đến mấy điều.
Mái tóc của đứa bé màu tuyết, Đại Bạch cũng không bài xích đứa trẻ đến gần, thậm chí nàng còn có thể nhìn ra nó rất gần gũi với cô bé, ngay cả...
Sau khi đứa con nít xuất hiện, hổ trắng nhỏ đã biến mất không còn dấu vết.
Trình Dao liên kết mấy điều này lại, trong lòng nảy ra một suy đoán to gan.
Chẳng lẽ là thật ư?
Hơi thở của nàng hơi chậm lại, cũng chẳng còn nghe thấy âm thanh xung quanh nữa, chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập như đánh trống của mình.
Cố Hựu Kỳ thấy Trình Dao hồi lâu không trả lời, thậm chí còn có khuynh hướng suy nghĩ viển vông, bất đắc dĩ gọi nàng.
“Đội trưởng Trình ơi?”
Trình Dao quay đầu lại: “Tôi không biết anh ta có em gái hay không, tôi về trước đây.”
Dứt lời, nàng vội vã rời đi.
Cố Hựu Kỳ nhìn theo bóng lưng vội vàng của nàng, nhất thời không nghĩ ra, cuối cùng chỉ đành nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Chi Hủ bên kia. Đột nhiên, anh ta hình như phát hiện ra điều gì đó, một lát sau đã nhớ tới chuyện gì mà khiếp sợ trợn to hai mắt.
Mấy người Thẩm Chi Hủ không biết tình hình của Trình Dao và Cố Hựu Kỳ bên này, anh nhìn hổ trắng nhỏ đang tập trung ăn bánh bao, đưa ra nghi vấn của mình: “Ngao Ngao, sao em lại nói cho Cố Hựu Kỳ rằng em tên là Kiều Nghệ?”
“Tên của tôi chính là Kiều Nghệ mà.”
Dáng vẻ có lý chẳng sợ kia của hổ trắng nhỏ khiến lồng ngực của anh chẳng hiểu sao lại thoáng ngưng trệ lại.
“Ai đặt tên cho em thế?”
“Tự tôi đặt cho đấy, dễ nghe đúng không?”
Cô cũng không hề lừa gạt Người đẹp ốm yếu về việc này. Từ nhỏ cô đã lớn lên ở cô nhi viện, viện trưởng lại là một kẻ không tận lòng nên đặt tên lung tung cho bọn họ. Đến khi Kiều Nghệ trưởng thành rồi, cô mới sửa lại tên cho bản thân.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận