Chị Đây Xuyên Thành Hổ Con Nuôi Boss Phản Diện

Chương 789: Hổ cha (7)

Chương 789: Hổ cha (7)
[Hổ trắng nhỏ]
[Con hổ trắng này thật hung dữ]
Trông nó còn xấu kinh lên được, không đẹp bằng hổ trắng lớn.
Cây non mini mất hứng mà nghĩ.
Kiều Nghệ sờ sờ lá của cây non mini.
"Trong mắt hổ cha, chúng ta đều là người xa lạ, cho nên chúng ta phải thông cảm cho ông ấy."
Cô là con ruột mà không phải vẫn bị ghét bỏ thôi đó sao?
Kiều Nghệ bất lực nhún vai.
Tuy nhiên, hổ cha vẫn còn nhớ rõ hổ mẹ rõ ràng là một điều tốt.
Nghĩ đến cảnh A Đại và A Nhị quan hệ thân mật ngày đó, Kiều Nghệ thở dài một hơi.
Sau khi bọn họ lên xe, zombie hổ trắng vẫn không chịu lên xe cho nên Thẩm Chi Hủ cũng không vội lái xe, chờ đợi phản ứng của nó.
"Rống..." Đi xuống!
Cho dù zombie hổ trắng có gầm thét như thế nào, hổ mẹ cũng giống như bị điếc, nằm trên chiếu nhắm mắt lại để hồi phục.
Kiều Nghệ thấy con zombie hổ trắng dường như đã sắp nhảy dựng lên vì tức giận nhưng lại không có cách nào với hổ mẹ, cô không nhịn được bật cười.
"Người đẹp ốm yếu, anh đoán xem hổ cha có lên không?"
"Chắc là có."
Gần như ngay khi giọng nói của anh dứt hẳn, zombie hổ trắng ảo não nhảy lên thùng xe một cách dễ dàng, nó phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp từ sâu trong cổ họng, rõ ràng là đang tức giận.
Lúc này, hổ mẹ mới mở mắt liếc nhìn nó, đáp lại bằng một tiếng gầm gừ mơ hồ.
Zombie hổ trắng được đáp lại nên cũng đã được xoa dịu, tự nhiên trở nên vui vẻ, từ từ cọ xát ở bên cạnh hổ cái tựa như muốn dính vào nó, nhưng cuối cùng, dưới mắt nó, hổ đực lại bất đắc dĩ dừng lại.
Thẩm Chi Hủ thấy zombie hổ trắng đã lên xe bèn khởi động xe.
Lần đầu tiên zombie hổ trắng ngồi trong xe nên rõ ràng là rất hoảng sợ nhưng khi nhìn con cái của nó mở to mắt nằm bình tĩnh, tâm trạng hoảng loạn của nó cũng bình tĩnh lại một chút, nghĩ nghĩ rồi lại thầm cọ cọ con cái một chút, cái đuôi lại dũng cảm chạm vào người con cái.
Zombie hổ trắng thấy con cái không hung dữ với mình thì càng vui vẻ hơn, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nó một lát như thể nó chính là con hổ duy nhất trên toàn thế giới.
(Hổ mẹ: Máy giáo dục sớm, đã xong!
Hổ cha nghiêng đầu bối rối: Rống?)
***
Gần vườn bách thú hoang dã của thành phố Lang có một khách sạn theo chủ đề vườn bách thú, trong đó không có nhiều zombie, rõ ràng là trước đó đã từng bị ai đó dọn dẹp, họ quyết định ở đây nghỉ ngơi một đêm.
Thẩm Chi Hủ nhìn zombie hổ trắng nhắm mắt theo đuôi hổ trắng lớn xuống xe, anh vung tay lên, ô tô cải tiến lập tức bị anh thu vào không gian.
Từ sau khi zombie hổ trắng bị cảm hóa thành zombie động vật thì vẫn luôn ở trong vườn bách thú chưa từng đi ra ngoài, bây giờ nhìn thấy một cục sắt to lớn cứ như vậy biến mất thì kinh ngạc đến mức cái đuôi duỗi ra thẳng tắp. Đôi mắt hổ trắng bệch nhìn chằm chằm vào thú hai chân giống đực kia, mới phát hiện anh tạo cảm giác rất nguy hiểm cho nó, điều này cũng làm cho nó lo lắng.
Hiện tại nó cũng là hổ có giống cái, phải bảo vệ tốt cho giống cái của mình!
Nghĩ như vậy nên zombie hổ trắng cảnh giác nhìn chằm chằm vào thú hai chân giống đực.
Liếc thấy giống cái của nó muốn đi về phía thú hai chân giống đực, thân thể to lớn hơn hổ mẹ lập tức chặn đường đi của hổ mẹ.
"Rống." Đừng qua đó.
Zombie hổ trắng cố gắng đè thấp tiếng rống thô kệch của mình xuống.
Hổ mẹ chăm chú liếc nhìn nó và dừng bước chân lại.
Kiều Nghệ thấy vậy thì khóe môi có hơi cong lên, đưa tay chọc chọc cánh tay của Người đẹp ốm yếu: "Người đẹp ốm yếu, anh nhìn kìa, hổ cha đang đề phòng anh đó."
Thẩm Chi Hủ bất lực nhún vai, anh đã cố gắng kiềm chế khí tức của mình, chỉ là cảm giác của đám hổ trắng lớn mạnh hơn con người, cho dù kiềm chế thì vẫn sẽ khiến cho họ cảnh giác.
"Đi vào trước đi."
"Vâng."
Cây non mini xông vào khách sạn đầu tiên, nhanh chóng đi một vòng khắp khách sạn, cành cây cuốn mấy viên tinh hạch về. Sau khi nó nhìn thấy hổ trắng nhỏ còn đắc ý khua khua tinh hạch của mình cho cô xem.
Zombie hổ trắng nhìn thấy hành động của cây non mini, quay đầu nhìn về phía hổ trắng lớn đang yên lặng, đôi mắt trắng bệch lóe lên vẻ đăm chiêu.
Kiều Nghệ đã quen với hành động thích khoe khoang của cây non mini, cô gật đầu ra hiệu mình đã biết, sau đó nói với người bên cạnh: "Người đẹp ốm yếu, ở đây có phòng trống không?"
"Có." Thẩm Chi Hủ đã dùng lực không gian dò xét toàn bộ khách sạn, phát hiện một căn phòng lớn trên lầu hai, thích hợp cho họ nghỉ chân đêm nay.
"Anh dẫn đường đi."
Thẩm Chi Hủ ừ một tiếng rồi dẫn mọi người lên lầu hai.
Hổ mẹ thấy nhóc con lên bậc thang thì không hề nghĩ ngợi mà đi theo, lúc này zombie hổ trắng cũng kịp phản ứng, lần nữa dùng cơ thể chặn ở trước mặt của hổ mẹ.
"Rống rống." Đừng tới đó.
Lần này, hổ mẹ không để zombie hổ trắng làm loạn nữa, dùng móng vuốt cào vào bên đùi to của zombie hổ trắng, sau đó lướt qua người nó và bước nhẹ nhàng đi theo đám nhóc con.
Zombie hổ trắng bị cào thì không hề vui vẻ, nhưng cũng không dám tức giận với giống cái của mình. Nó âm thầm ghi nhớ hai con thú hai chân kia vào trong lòng, còn thầm nghĩ chờ bản thân mạnh lên sẽ đánh đuổi họ đi, như vậy thì giống cái chỉ là của một mình nó mà thôi!
Zombie hổ trắng dường như đã nghĩ đến những ngày tháng tươi đẹp sau này, đôi mắt hổ trắng dã lộ ra mấy phần dịu dàng của con người.
Hổ mẹ vẫn không hề biết nó có loại ý nghĩ nguy hiểm này, bước nhanh đến sau lưng nhóc con và dùng cái đầu to xù lông cọ vào bên hông của cô.
Kiều Nghệ bị cọ đến mức trong lòng như nhũn ra, đang định nói gì đó thì đột nhiên cảm nhận được một đôi mắt sắc bén như dao bắn về phía mình. Cô nhạy bén nhìn sang thì chạm phải đôi mắt hổ trắng dã đó, trong lòng như có một loạt qua đen bay qua.

 

Bạn cần đăng nhập để bình luận